NGÀY
CỦA CHA
Không tượng đài,
chẳng rực rỡ cờ hoa
Vắng cái bắt
tay, thiếu câu chúc ồn ào…
Vẫn bình dị, bên
đời buông nhè nhẹ
Ngày nối ngày,
mây trôi,.. Cha lặng lẽ..!
Giấu gian lao dưới
tóc sương trắng xóa
Da đồi mồi cha
vùi mọi nỗi đau
Có tình nào đong
nặng nghĩa cha đâu
Cho dù đầu chúng
con, hai thứ tóc
Cho dù chúng con
dẫu còn cực nhọc
Cũng không ví bằng
một góc của người
Hạnh phúc là khi
nhìn thấy cha cười
Thế giới này, dường
như đơn giản thế
Bước chân cha,
trải qua nhiều thế hệ
Pháp tràn qua, Hà
Nội… lệ căm thù
Ba lần Hỏa Lò, đêm vượt âm u
Để kháng chiến đến
ngày toàn toàn thắng
Nào là “tàu bay”,
“tàu ngầm, tàu lặn”
Chẳng lung lay
tình mặn với lòng son
Vinh quang là
khi Tổ Quốc vẫn còn
Còn soi sáng cho
người dân độc lập.
Và nhìn cha giờ
đây, chiều đứng bóng
Chẳng ham màng
vài danh vọng nhỏ nhen
Cho dẫu chỉ là “ánh
đèn’’ vời vợi
Cũng chỉ là sao
lạc, giữa bầu trời
Con biết rằng
không thể sánh cha ơi
Mà sao vẫn thấy cay
nơi sống mũi
Cuộc đời tuy có lúc
vinh, lúc tủi
Lúc giận hờn,
lúc khóc, lúc phải cười
Mà Cha sống chỉ
có Đức Nhân thôi
Lòng nhân ái bao
dung muôn tất cả.
Khi gặp cha, bao
nhớ nhung giải tỏa
Chốn yên bình, tựa
tượng đá ngàn thu
Ngày vinh danh,
tưởng nhớ, tựa phù du
Tượng không tạc,..
người cha dù huyền thoại
Nhưng bóng người
còn lưu truyền mãi mãi
Trong con tim in
đậm, khắc cha già..!
---
23h30’ -
16/06/2013