Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

ĐAM MÊ





ĐAM MÊ

Chuồn chuồn mê giọt nắng
Nên ớt đỏ cả mình
Em lạnh đến vô tình
Khiến tim anh hóa đá

Cá kình yêu biển cả
Nên lạc mất đường về
Anh nửa tỉnh nửa mê
Đại dương em tình rộng

Đời là khúc trầm bổng
Bản giao hưởng không lời
Trăng lạc rải chiếu chơi
Ngỡ chị Hằng tắm suối

Lửa tình kia dẫu nguội
Cũng tàn một tâm hồn
Chiều chợt tắt hoàng hôn
Đam mê còn nghi ngút…!

-----

21/3/2014



Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

HOA SEN TRẮNG






HOA SEN TRẮNG

Hoa sen trắng từ bùn vươn dậy
Ngần sắc hương tinh khiết một mầu
Đời thân kiếp số phận chìm sâu
Mà vẫn sáng, không vương… trần tục…!

--------
17/3/2014



Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

NỖI NHỚ…





NỖI NHỚ…


Nơi tôi sinh có điều rất lạ
Như vừa chợt đánh mất chiều qua
Nơi tôi sinh là trưa nắng ngả
Xé lòng mình, đường đỗi quá xa…

Đường muôn lối hay đời trăm ngả
Phù du buồn viếng dạo ghé chơi
Tuổi xuân vụt…, sao đi vội vã
Sương gió còn da diết với đời

Nơi tôi sinh thoảng rất xa xôi
Của nỗi nhớ đong đầy nỗi nhớ
Oi nóng hè, nhịp trong hơi thở
Thoáng trong mơ… tận phía chân trời

Mưa bụi phùn nếu có chợt rơi
Xua cái buốt vào tim thổn thức
Nỗi thầm mong ùa từ lồng ngực
Trong thẳm sâu… Hà Nội… thu về…!

_________

SG, 05/03/2014





Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

VÔ ĐỀ...







VÔ ĐỀ…

Dòng sông cứ trôi,…
Con thuyền thì xa mãi
Cỏ cây hoang dại… tím cả chiều tàn…
Bước chân hoang
Lang thang qua vùng… thương nhớ.
Cánh nhạn chợt quay về..!

Sông vẫn trôi
Nỗi niềm thì ở lại.
Chợt đánh thức một linh hồn…
Kẻ đa tình, nhặt hoa ép khô lá… bước hư vô
Với niềm khắc khoải, với đợi chờ
Dẫu là cơn gió thoảng… khát vọng bỗng ngẩn ngơ…!
Yêu … hoài vọng… chẳng bến bờ…!
Viết… nhăng cuội… đòi làm thơ…!

-----
02/3/2014





Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

NƯỚC MẮT...





NƯỚC MẮT

Nước mắt đâu phải mưa
Mấy ngón tay lau sạch…
Nhưng chứa đầy oán trách
Thành giọt lệ dâng trào
Ngước lên hỏi trời cao
Cớ sao mà mặn thế
Trời cũng đành rơi lệ
Thấy những chuyện xót xa
Chuyện chẳng muốn nói ra
Nên đành ngậm ngùi khóc…!

----
                        01/3/2014