Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

THỜI CẮP SÁCH

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa)







THỜI CẮP SÁCH


Em dịu ngọt như nàng thơ đôi tám
Lấp ló trăng non sau rặng tre ngà
Tuổi mười sáu như mới chợt vừa qua
Còn e ấp sau cành cây phượng vĩ


Ôi thời gian buông trôi đi đâu nhỉ
Có bao giờ quay lại tuổi thần tiên
Được vây quanh lũ chúng bạn yêu hiền
Tim thổn thức như trong ngày tái ngộ


Để cùng nhau được cười đùa nhí nhố
Câu vô tình mà chẳng biết về đâu
Lời thoảng qua như chút gió hương đầu
Ôi xao xuyến nghe như hồi mới lớn...

Ánh mắt ai nhìn lòng thêm cuộn gợn
Đứa cùng bàn dùng phấn vạch chia đôi
Cái thời cả một đám bọn chúng tôi
Dẫu có thích nhưng còn khờ khạo lắm

Trường đâu xa nhưng đường đời thăm thẳm
Nên vô tình chẳng thể bước chung đôi
Ngày mỗi ngày bỗng tóc ngả đồi mồi
Và chợt thấy xa nhau là có thật

Những tâm tình trắng trong dẫu quý nhất
Cũng chỉ là kỷ vật của thời gian
Dù có đi khắp mọi núi non ngàn
Thời cắp sách là hành trang trong mộng…

Trả lại thời gian những gì đã sống
Để tôi đắm mình vào tháng ngày qua…

____________

SG-29/3/2017



UỐNG RƯỢU

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa)



UỐNG RƯỢU

Bạn hiền rượu uống chẳng say
Ngấm men tao ngộ những ngày tháng qua
Rượu nào uống chẳng ngà ngà
Đời ai cũng phải đi qua thăng trầm
Kẻ thì uống rượu ầm ầm
Người thì nhỏ nhẹ thì thầm đủ nghe
Người khôn uống chẳng bét nhè
Kẻ không lý trí “bán chè”… nghiệp dư
Rượu thì nó chẳng có từ
Một khi quá chén mệt lừ ngay thôi
Nhưng mà ông bạn nhà tôi 
Một chai bảo thiếu sợ ngồi dở dang
Thoáng nghe chợt thấy hoang mang…
Hai ông một lúc, đàng hoàng hết chai
Thì ra tửu lượng đâu “oai”
Tâm giao bạn hữu chuyện dài… quên say…

_____________

Hà Nội, 24/3/2017



Thứ Ba, 7 tháng 3, 2017

CẢM ƠN ĐỜI…



CẢM ƠN ĐỜI…


Cảm ơn đời, thời gian cuộc sống
Ngày trọn ngày hạnh phúc bình an
Vây quanh ta kỳ diệu huy hoàng
Xua bóng tối cô đơn lạc lõng

Dẫu vất vả rám da cháy bỏng
Âu cũng là tồn tại mưu sinh
Cũng đừng quên chăm sóc chính mình
Và những người thân yêu bên cạnh

Dẫu được rằng mọc thêm đôi cánh
Chẳng thể nào níu kéo thời gian
Dù có được châu báu muôn vàn
Đâu như vậy mà thêm tuổi thọ

Để tồn tại tuy rằng còn khó
Đừng quá vì vật chất phù hoa
Cho rằng là có thỏa lòng ta
Nhưng khi thác đâu mang theo được

Sống ở đời chỉ cần mong ước
Luôn sớm hôm con cháu xum vầy
Cùng bạn đời thăm thú đó đây
Tìm niềm vui tiếng cười mộc mạc

Mặc cho đời dẫu còn đen bạc
Vẫn hơn nhiều khi đã mất đi
Hết sống rồi còn biết cái chi
Có đau khổ mới hay hạnh phúc

Như dòng sông lúc trong khi đục
Cơn thủy triều con mước thấp cao
Đời quá ngắn giống tựa chiêm bao
Thôi bằng lòng, có gì vui nấy

Hoa… cỏ… hương… ấy thời mãi vậy
Cứ tỏ tình… để gió cuốn đi…

__________
SG, 06/3/2017