Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013
Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013
ĐÔNG VỀ…
ĐÔNG VỀ…
Đông về rồi có phải không em
Xa lắc trời mây thoảng ánh đèn
Chiều về âm u, mưa phùn phố
Có những điều ngỡ lạ… mà rất quen
Cái rét đã về đón đông chưa
Chuyển giao lưu luyến phút sang mùa
Xào xạc lá rơi, vương thềm gió
Vàng cả con đường,… tím lối xưa.
Ngũ Xã làng đây, giữa Hà
Thành
Đúc đồng nghề đó còn mãi danh
Hay đã thất truyền theo
năm tháng
Dấu bụi thời gian phủ mành mành
Nhịp cầu Thê Húc tiết đông sang
Còn nhớ hè xưa có ngỡ ngàng
Có còn trong vắt từng hộc đá
Như ban đầu, một thuở… sơ hoang
Sâm cầm, thấp thoáng bóng Hồ Tây
Se má bồ quân, trắng vai gày
Em còn có mộng ngày tháng cũ
Câu thơ buồn, nặng gió heo may
Lạnh đã về chưa, đông đến rồi
Cái rét hừng đông khẽ run môi
Ai đem xoa xít đêm buốt giá
Để cõi phù du… một kiếp trôi..!
----
SG,
12h20 – 27/9/2013
Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013
MƯA ĐÊM
Đêm Sài Gòn bỗng xối xả mưa
Mái hiên ào ạt ngỡ ai đùa
Làn hơi se lạnh nơi phương Bắc
Giữa Sài Gòn… Hồ Tây chiều thu…!
Mưa Sài Gòn trở rét hiếm hoi
Mấy nhịp Long Biên cầu mòn xói
Hoài niệm “thấu xương” một thời gọi
Đón căm căm, rét hiện quay về…!
Mưa Sài Gòn xáo trộn cơn mê
Xóa trắng buông trên mọi nẻo về
Xuyến xao chợt hiện đôi nét bút
Đổ đêm dài… ngập giấc ngủ khê…!
---
SG - 01h20’
- 17/09/2013
Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013
NHỚ THU HÀ NỘI
NHỚ THU
HÀ NỘI
Nhớ đến thế một mùa thu Hà Nội
Sáng vươn mình se sẽ lạnh sớm
mai
Bước chân qua phố vắng, lá đổ
dài
Khua vang vọng một nỗi buồn vô
định
Chợt bâng khuâng bao giấc mơ
toan tính
Ngọn phù du đưa đẩy sóng tình
đời
Tuy rằng chẳng khác dẫu chiếc lá
rơi
Nhưng vẫn đau nhói đậm màu thời
gian
Có đôi lúc lần theo dấu chân
hoang
Trong giấc ngủ nồng nàn mùi sữa
cỏ
Ôi tình yêu thoảng qua như ngọn
gió
Trong chiêm bao em hẹn gọi thu
về…!
---
SG - 16h50’ - 03 /09/2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)