Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

NHỚ ĐÊM HÀ NỘI





NHỚ ĐÊM HÀ NỘI


Trả lại tôi đường xưa Hà Nội
Ánh đèn khuya hiu hắt người qua
Rặng sấu xanh chìm lẫn mái nhà
Trong chiêm bao chợt nằm mơ phố

Gặp lại nhau, niềm vui hội ngộ
Bạn bè vài ba vại bia hơi
Chuyện râm ran in dấu một thời 
Tiếng tầu điện leng keng… nỗi nhớ

Cây bằng lăng có còn duyên nợ
Nghiêng trước nhà, cùng bước tuổi thơ
Ánh đèn đêm khi tỏ khi mờ
Cô hàng xóm liếc khi mở cửa

Đêm cứ trôi, tiếng rao vang nửa
Như chìm trong lam lũ nhọc nhằn
Vẫn tần tảo, chẳng ngại khó khăn
Nghe thân thiết như hồi còn bé

Tiếng chổi tre, lá khô lăn khẽ
Cuộn… gói mang… theo cả mùa thu
Cái khoác tay đi giữa sương mù
Làm se thêm phố đêm tĩnh lặng

Chân bước chậm trên hè phố vắng
Nghe phù sa cuộn đỏ Sông Hồng
Mặt Hồ Gươm sóng nước mênh mông
Ru nỗi nhớ Tháp Rùa cổ kính

Hà Nội đêm, phố khuya đến tĩnh
Rạo rực lòng… mỗi lúc đi xa..!


----------
SG – 0:18am 22/6/2016





Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

NGÀY THƯ GIÃN…





NGÀY THƯ GIÃN…


Một ngày buông điện thoại
Xa rời khỏi vội vàng
Đành chậm thôi… thư giãn
Niềm vui tràn miên man

Nhà Rồng in dấu ấn
Cảng nơi này Người đi 
Dẫu thời gian xa lắc
Mà xao xuyến lạ kỳ

Sóng nước vỗ ầm ì
Sài Gòn cơn say giấc
Oằn mình theo cung bậc
Chắc sẽ khác hơn xưa

Lãng đãng sau cơn mưa
Thành phố tràn nhựa sống
Đan dọc ngang sôi động
Xen lặng giữa… vô thường

Giật mình ngắm bốn phương
Bên em,… chiều đẹp quá…!

-----------
SG – 04/6/2016