Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

TRƯỜNG XƯA…










TRƯỜNG XƯA…


Ba chục năm có lẻ quay về
Ngước nhìn cành phượng, cánh đỏ hoe
Ve sầu chộn rộn nghe xao xuyến
Một thoáng bâng khuâng… được nghỉ hè…!

Ô cửa nào nắng hắt xuyên khe 
Chỗ mình ngồi đâu… nhìn quanh lớp
Trào niềm vui chìm trong choáng ngợp
Ngược thời gian… ôi… tuổi học trò

Lũ bạn tôi tóc ngả màu tro
Thư sinh chán… với tròng kính lão
Vẫn nụ cười chẳng gì gượng gạo
Thuở còn thơ cắp sách đến trường

Đây biển trường biết mấy thân thương
Ngày đi học sao mình chẳng thấy
Mà giờ đây thiêng liêng đến vậy
Tuổi thần tiên khôn lớn chốn này

Giật mình chợt thấy mắt mình cay
Thầy cô đó sao giờ già quá
Thèm được nghe tiếng Người phạt vạ
Như mỗi lần mắc lỗi mà thôi

Trên đường đời dẫu có nổi trôi
Vẫn ơn nhớ cô thầy mãi mãi
Bình thường thôi mà sao vĩ đại
Như anh hùng huyền thoại vô danh

Và kia rồi, đó khoảng trời xanh
Ánh mắt còn đọng thời áo trắng
Tình học trò bồng bềnh phẳng lặng
Tựa tô hồng cánh phượng vương sân

Áo ai bay tà lướt xa dần…
Thầm cúi nhặt vào hành trang nhớ
Hơn ba mươi năm trôi về thuở…
Lớp chúng mình ngày đó… chia tay…!

---------------
00:10 am – 29/5/2016