Thứ Tư, 7 tháng 12, 2016

HẠNH PHÚC





HẠNH PHÚC


Hạnh phúc là những gì đơn giản
Chẳng phải tìm hay kiếm nơi xa
Đâu có đòi phù phiếm xa hoa
Cũng có khi là hình chụp vội

Và cuộc đời nhiều khi sáng tối
Nắm tay nhau trên mỗi nẻo đường
Dù chẳng hề thề thốt yêu đương
Vẫn in lẫn trong nhau người ấy

Cứ mỗi sáng khi bừng tỉnh dậy
Nửa của mình vẫn thế bình an
Mầm hạnh phúc lại tỏa dâng tràn
Là được sống từng ngày trọn vẹn

Vội vàng chi nhọc lòng thu vén
Dẫm đạp lên lối sống xô bồ
Bởi luật đời nhân quả đẩy xô
Sòng phẳng lắm có vay có trả

Dù ở đời còn nhiều nghiệt ngã
Cũng do tâm ra cả mà thôi
Buông bỏ đi để mặc nó trôi
Là có được tâm hồn tịnh tại

Vì thế gian chẳng có gì mãi
Ở với ta và mãi bao giờ
Dẫu rằng yêu tiếng khóc trẻ thơ
Đến khi lớn theo nhau bay cả

Thời gian phai mái đầu trắng xóa
Hai tâm hồn đơn giản vậy thôi
Tuổi thanh xuân gió cuốn trôi rồi
Chỉ níu lại con tim chung nhịp

Hạnh phúc chẳng có gì bí kíp 
Chỉ cái nhìn liếc quái chiều buông…



--------------
SG – 05/12/2016




Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

ĐI NGANG QUA MÙA THU





ĐI NGANG QUA MÙA THU


Đi ngang qua mùa thu
Ngỡ đông vừa tỉnh giấc
Giật mình..! trời xanh thật
Tóc phai tự bao giờ

Đi ngang qua mùa thu 
Trinh nguyên nồng hơi ấm
Hà Nội tôi trong mộng
Sương lãng đãng hao gầy

Có phải em đâu đây 
Tóc quện hương hoa sữa 
Ghế đá trống một nửa
Còn em với thu vàng 

Đi ngang qua mùa thu
Thì thào theo cơn gió
Lá xào xạc vương ngõ
Tưởng bóng ai qua thềm 

Tiếng rao vọng màn đêm
Xua mình vào nỗi nhớ
Quán hàng rong một thuở
Ngày cắp sách tới trường

Cánh phượng hồng vấn vương
Rớt vai tà áo trắng
Tan chìm trong khoảng lặng
Bối rối phút đầu đời

Đi ngang qua mùa thu
Nhớ vai gầy áo mẹ
Chiếc áo len đan khẽ
Lách cách suốt đêm dài

Lỡ kẻo một ngày mai
Gió mùa chợt ập tới
Nên từng cuộn len sợi
Níu bóng mẹ nhạt nhòa

Đi ngang qua mùa thu
Gió se đưa xa vắng
Buông đời trôi thầm lặng
Đợi đếm lá… cuối cùng…


--------

SG, 22:30pm – 16/11/2016



Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

CÂY BẰNG LĂNG





CÂY BẰNG LĂNG


Cây bằng lăng trước cửa
Đã không còn nữa rồi
Cây bằng lăng đã đổ
Xô ngã tuổi thơ tôi

Màu tím hoa rực rỡ
Màu tuổi mới vào đời
Con tim chưa rạn vỡ
Chuyện hẹn hò đôi mươi

Nhớ những buổi ban trưa
Chim rung cành chuyền lá
Tiếng chân quen chẳng lạ
Khúc nhạc khua tới trường

Bạn học thật dễ thương
Những đứa toàn chân chất
Chọc ghẹo nhau rất thật
Đến giờ vẫn còn thèm

Tờ bưu thiếp mở xem
Ngả màu theo năm tháng
Cánh bằng lăng mỏng láng
Ngỡ ép duyên một thời

Trời đã ngả chiều rồi
Mà lòng còn thắp lửa
Bằng lăng không còn nữa…
Thôi đành lặng lẽ ra đi…


--------------

SG - 21/10/2016


Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

BẠN THÂN

                                           (Hình ảnh minh họa của Tố Tâm)



                      BẠN THÂN



May mà còn sót lại
Người cổ ở phố xưa
Ngỡ tiếng gà xa vắng
Vọng đền miếu cửa chùa


Gió xao xuyến vào thu
Đùa lá vàng lăn lóc
Hôn vờn đôi gót ngọc
Dẫu tuổi chẳng trăng tròn


Đời cũng có gì hơn
Cái thời vàng son ấy
Đến bây giờ vẫn vậy
Đâu phai nhạt bao giờ


Tình bạn tựa trăng thơ
Thiêng liêng đến khác lạ
Mùa xuân lùi xa quá
Nhưng nào cách bao giờ


Gió ơi xin đừng thổi
Để mái tóc thôi bay
Sau lưng, đời ngoảnh lại
Chợt sợi trắng vương đầy…


---------
SG – 27/9/2016


Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

HOA ĐẸP





HOA ĐẸP


Không cần phô tô shop
Vẫn rực rỡ cánh hoa
Chẳng chỉnh sửa mượt mà
Vẫn lung linh khoe sắc


------

Công viên Tao đàn, 04/9/2016



Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016

NGHỆ SỸ…





NGHỆ SỸ…


Nhìn trăng buông rơi trước ngõ
Tự nhiên nhếch mép cười ruồi
Xã hội quay cuồng, lận đen đỏ
Mơ về một chốn… đã xa xôi


-------

01/9/2016 




Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

LỄ VU LAN THÁNG 7





LỄ VU LAN THÁNG 7


Lễ Vu lan tháng bảy
Cầu quốc thái dân an
Lễ vu lan tháng bảy
Nhớ cha mẹ ngập tràn

Nén nhang cho người khuất
Những tử sỹ vô danh
Hương thơm nơi cửa Phật
An giấc với mộng lành

Tu ở tâm, tịnh tại 
Sống chậm ngã bớt đau
Ở đời chẳng gì mãi
Nghèo thác, khác chi giàu

Kinh vu lan sám hối
Những nẻo tối đường qua
Cầu mong những rửa gội
Để thanh thản vỡ òa

Được sống là quý nhất
Tốt đời, đẹp đạo gia
Chẳng may chợt băng giá
Lòng nhẹ với sơn hà.

___________
SG, 17/8/2016




Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

NHỚ ĐÊM HÀ NỘI





NHỚ ĐÊM HÀ NỘI


Trả lại tôi đường xưa Hà Nội
Ánh đèn khuya hiu hắt người qua
Rặng sấu xanh chìm lẫn mái nhà
Trong chiêm bao chợt nằm mơ phố

Gặp lại nhau, niềm vui hội ngộ
Bạn bè vài ba vại bia hơi
Chuyện râm ran in dấu một thời 
Tiếng tầu điện leng keng… nỗi nhớ

Cây bằng lăng có còn duyên nợ
Nghiêng trước nhà, cùng bước tuổi thơ
Ánh đèn đêm khi tỏ khi mờ
Cô hàng xóm liếc khi mở cửa

Đêm cứ trôi, tiếng rao vang nửa
Như chìm trong lam lũ nhọc nhằn
Vẫn tần tảo, chẳng ngại khó khăn
Nghe thân thiết như hồi còn bé

Tiếng chổi tre, lá khô lăn khẽ
Cuộn… gói mang… theo cả mùa thu
Cái khoác tay đi giữa sương mù
Làm se thêm phố đêm tĩnh lặng

Chân bước chậm trên hè phố vắng
Nghe phù sa cuộn đỏ Sông Hồng
Mặt Hồ Gươm sóng nước mênh mông
Ru nỗi nhớ Tháp Rùa cổ kính

Hà Nội đêm, phố khuya đến tĩnh
Rạo rực lòng… mỗi lúc đi xa..!


----------
SG – 0:18am 22/6/2016





Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

NGÀY THƯ GIÃN…





NGÀY THƯ GIÃN…


Một ngày buông điện thoại
Xa rời khỏi vội vàng
Đành chậm thôi… thư giãn
Niềm vui tràn miên man

Nhà Rồng in dấu ấn
Cảng nơi này Người đi 
Dẫu thời gian xa lắc
Mà xao xuyến lạ kỳ

Sóng nước vỗ ầm ì
Sài Gòn cơn say giấc
Oằn mình theo cung bậc
Chắc sẽ khác hơn xưa

Lãng đãng sau cơn mưa
Thành phố tràn nhựa sống
Đan dọc ngang sôi động
Xen lặng giữa… vô thường

Giật mình ngắm bốn phương
Bên em,… chiều đẹp quá…!

-----------
SG – 04/6/2016




Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

TRƯỜNG XƯA…










TRƯỜNG XƯA…


Ba chục năm có lẻ quay về
Ngước nhìn cành phượng, cánh đỏ hoe
Ve sầu chộn rộn nghe xao xuyến
Một thoáng bâng khuâng… được nghỉ hè…!

Ô cửa nào nắng hắt xuyên khe 
Chỗ mình ngồi đâu… nhìn quanh lớp
Trào niềm vui chìm trong choáng ngợp
Ngược thời gian… ôi… tuổi học trò

Lũ bạn tôi tóc ngả màu tro
Thư sinh chán… với tròng kính lão
Vẫn nụ cười chẳng gì gượng gạo
Thuở còn thơ cắp sách đến trường

Đây biển trường biết mấy thân thương
Ngày đi học sao mình chẳng thấy
Mà giờ đây thiêng liêng đến vậy
Tuổi thần tiên khôn lớn chốn này

Giật mình chợt thấy mắt mình cay
Thầy cô đó sao giờ già quá
Thèm được nghe tiếng Người phạt vạ
Như mỗi lần mắc lỗi mà thôi

Trên đường đời dẫu có nổi trôi
Vẫn ơn nhớ cô thầy mãi mãi
Bình thường thôi mà sao vĩ đại
Như anh hùng huyền thoại vô danh

Và kia rồi, đó khoảng trời xanh
Ánh mắt còn đọng thời áo trắng
Tình học trò bồng bềnh phẳng lặng
Tựa tô hồng cánh phượng vương sân

Áo ai bay tà lướt xa dần…
Thầm cúi nhặt vào hành trang nhớ
Hơn ba mươi năm trôi về thuở…
Lớp chúng mình ngày đó… chia tay…!

---------------
00:10 am – 29/5/2016








Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

CHẲNG LÀ THI SĨ








CHẲNG LÀ THI SĨ



Anh chẳng làm thi sĩ đâu em
Vì tình yêu chỉ là ảo tưởng
Và cuộc đời nhiều khi mắc vướng
Chuyện phù du có thật  bao giờ

Cho dẫu rằng lỡ thích yêu thơ
Thì cũng chỉ là dòng viết lén
Ước nhỏ nhoi còn chưa trọn vẹn
Thì lấy đâu giai điệu mượt mà

Thế gian này mà thiếu thi ca
Giấc mơ xưa có còn cổ tích
Những em bé đâu còn biết nghịch
Chuyện buồn vui, nên khóc hay cười

Anh cũng chẳng thi sĩ mưa rơi
Lệ nhạt nhòa,… cuộc tình bi lụy
Hay ngẩn ngơ nhặt cành phượng vĩ
Miệng thì thầm chẳng biết về đâu

Anh chỉ mong một phép nhiệm mầu
Cuộc đời này trao nhiều nhân ái
Điều thánh thiện luôn luôn hiện tại
Trong thẳm sâu của mỗi con người

Nhân gian kia sẽ cất tiếng cười
Rồi ai ai cũng thành thi sĩ
Để anh được đắm trong mộng mị
Tan vào mình lẫn khúc thơ ca

Sự thật đời lại quá khác xa…
Thôi em nhé,… chẳng làm thi sĩ…


_______
                SG - 07/4/2016