TRỞ VỀ…
Lại trở về đây với gió
ngàn
Để quên những lúc cực
gian nan
Vi vu trong nắng cười
ngạo nghễ
Buồn dẫu ngày mai có
ngập tràn
Lại trở về đây có thế
thôi
Tình đời dẫu đắng cũng
đã rồi
Ngắm nhìn giang sơn
yên bình thế
Mà sao trong dạ cứ bồi
hồi
Lại trở về đây tức cảnh
thơ
Thời gian đâu học được
chữ ngờ
Xuân trôi xa thẳm
nhưng chẳng úa
Xanh mãi đời vui chuyện
giấc mơ
Trở lại đây rồi, trở lại
đây
Mây vờn đỉnh núi ngút
ngàn cây
Quanh co sườn dốc cheo
leo quá
Núi uốn chênh vênh đá
với đèo
Tìm phút yên bình trở
lại đây
Áng mây quện nắng nhuốm hao gầy
Đào thắm bên đường
nghiêng ngả thế
Mà sao cứ đỏ cánh hây
hây
Đến rồi, cũng lúc phải
về thôi
Nhưng chân trĩu nặng
chỉ muốn ngồi
Rượu nồng ủ quện men
tình ấm
Phố núi chiều hôm mãi
lên ngôi…
___________
SG – 11/5/2017