Thứ Ba, 29 tháng 12, 2020

BUÔNG...

 




BUÔNG...


Với tay níu lại năm tháng cũ
Cũng chẳng còn, lịch xé từ lâu
Giơ tay nâng niu bao là đủ
Cứ giản đơn, lại phép nhiệm mầu




Thứ Ba, 27 tháng 10, 2020

NGÀY ẤY ĐÂU RỒI

 

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - By: Hung Le)


NGÀY ẤY ĐÂU RỒI


“ Ngày ấy đâu rồi ?" trả lại đây

Thu trôi rơi rụng lá hao gầy

Ánh mắt xa xăm phương trời cũ

Đắm trong mộng mị đến ngất ngây


Ngày ấy xa rồi, trả cho ai

Đem dâng tất cả bóng hình hài

Thướt tha trong gió bay tà áo

Bao tàn thu lại, có nào phai


Ngày ấy không còn, mơ ước chi

Nhớ dây leo nhánh trổ tường vi

Hoa cười khoe nắng, vờn bướm trắng

Giật mình thao thức đến mùa thi


Ngày ấy bây giờ, chỉ nhớ thôi

Lâng lâng trong dạ lúc bồi hồi

Cành hồng ai lén quên cuối lớp

Người về trong gió thật tinh khôi


Đi tìm ngày đó khuất đâu rồi...

_________

SG - 27/10/2020



Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2020

LẶNG

 



LẶNG 

Yên bình đến quá ngỡ ngàng
Cỏ cây, sông nước, xóm làng... lên thơ
Tuổi hồng ôi thật bất ngờ
Vọng vang tăm cá, trong mơ chợt về..!

--------

04/10/2020



Thứ Hai, 20 tháng 7, 2020

TĨNH...

                     (Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - photoby Phạm Văn Trụ)

           
           TĨNH...
  
          Nhớ mùa đông se sắt
          Tuyệt tác họa như tranh
          Thương ai trầm giá lạnh
          Ngân ngấn lệ chẳng thành
          
          ______
          19/7/2020



Thứ Năm, 18 tháng 6, 2020

HOA SEN THÁNG SÁU




HOA SEN THÁNG SÁU

Lãng đãng tháng sáu trôi
Cánh sen long lanh quá
Gửi nét trầm vào hạ
Hương ngan ngát sau hè

Đường nào ngợp tiếng ve
Tường phếch màu rêu phủ
Mái ngói nào bạc cũ  
Phôi phai tán nắng chiều

Lời ngập ngừng chữ yêu
Trên đôi môi hồng thắm
Nhìn trời cao xanh thẳm
Mơ về chốn yên bình

Đóa sen sớm lung linh
Se lòng thêm tịnh tại
Cánh trong ngần sáng mãi
Tâm thanh thản vô cùng

Tháng sáu bước đường chung
Chợt giật mình xa quá
Dòng thời gian nghiêng ngả
Mà cũng chẳng lạc đường

Tháng sáu bao vấn vương
Sân trường màu áo trắng
Bao buồn vui sâu lắng
Phút chốc bỗng hiện về

Hương ngan ngát triền đê
Đóa sen ngời dung dị  
Chẳng kiêu sa hoa mỹ  
Mà sao cứ nặng lòng

Tháng sáu nỗi nhớ mong
Ngày nao ta trở lại  
Gió Sông Hồng hát mãi  
Phù sa đỏ trời chiều

Sen tháng sáu thật yêu…!

---------------
18/6/2020

CÒN GÌ...



CÒN GÌ...
        
Chẳng còn gì nữa đâu

Chỉ là mưa tầm tã
Mưa ái tình nghiêng ngả
Giày xéo nát hoang tàn

Coi như ngọn gió hoang
Chợt bên đời rồi mất
Nhưng đớn đau là thật
Chẳng chia sẻ ai cùng

Xưa con đường bước chung
Nay bỗng như đơn lối
Dẫu bước qua rất vội
Mà ngỡ tựa hôm nào

Ừ cũng chẳng làm sao
Chống chếnh lòng đôi chút
Chân dường như bước hụt
Tìm bờ vai bạn đường

Bao lời nói yêu thương
Vòng tay nào quyến luyến
Ánh mắt nào đan quyện
Mãi xa xăm cuối trời

Tình là một cuộc chơi
Đắm say rồi hờ hững
Si mê rồi buông lửng
Bạc bẽo đến vô cùng

Thôi thì cứ bao dung
Cho biển đời phẳng lặng
Dẫu dù rằng tay trắng
Ta vẫn cứ là ta ...

______
SG -18/6/2020

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2020

HOA GẠO THÁNG BA





HOA GẠO THÁNG BA


Tháng ba mùa hoa gạo
Hồng rực cả đôi tay
Tháng ba khoe sắc áo
Thắm mãi cứ mỗi ngày


Những cung điệu mê say
Lâng lâng tan trong gió
Thay lời yêu chưa ngỏ
Rơi rụng cuốn quay tròn


Những khoảng khắc con con  
Tìm tuổi thơ đánh mất
Thời ngây ngô rất thật  
Ngỡ chẳng có bao giờ  


Một nửa ép thành thơ
Một nửa đời nghiệt ngã
Nhìn hoa rơi lả chả
Một thoáng nghĩ xa vời…


Ngỡ lời ru ầu ơi
Của mẹ từng trưa vắng
Mặt trời đơm hoa nắng
Cháy đỏ mãi trong lòng


Tháng ba để lũ ong
Tìm nhụy hoa lấy mật
Vương nụ hôn ngây ngất  
Hoa gạo đẹp ngỡ ngàng


Tháng ba mùa lại sang
Gieo buồn vui lận đận(*)   


-------------
18/3/2020
(*): Vì đại dịch Cov19




Thứ Tư, 12 tháng 2, 2020

RU LÒNG…






RU LÒNG…


Đất nước này có nhiều cái ngộ
Ngộ tưởng mình nhất chẳng thua ai
Dân lam lũ mà chẳng đủ sài
Quan tham nhũng tiền nhiều vô kể


Có nhiều điều nói ra vẫn thế
Không dè chừng kẻo vạ đi luôn
Bao niềm đau hơn cả nỗi buồn
Cải cách mãi vẫn đà phát triển


Và sẽ còn vượt xa tiên tiến
Nước cộng đồng kế mấy chục năm
Nghe như mơ trăng sáng đêm rằm
Lúc thế giới đang cơn đại dịch


Đất nước này sẽ còn vô địch
Nhiều “Fan” cuồng bóng đá đỉnh cao
Chiến thắng thôi cổ vũ ào ào
Lỡ thất bại đầy lời dè bỉu


Đất nước này thế giới chẳng hiểu
Rất nhỏ nhoi, dân số lại nhiều
Chẳng thể nào khuất phục triệt tiêu
Hòng xâm lược dễ bề bắt nạt


Đất nước này bao dung dào dạt
Tình con người hoạn nạn có nhau
Biến kẻ thù thành phép nhiệm màu
Cùng hợp tác làm giàu đất nước


Nước nhỏ thôi mà uy rất được
Làm trọng tài hòa giải các bên
Mỹ xa xôi hay nước cạnh thềm
Dù đối địch nhưng ngồi đàm phán


Đất nước mà nhiều lời oán thán
Từ Thủ Thiêm đến tận Hà Thành
Dân đen thời mất sạch sành sanh
Chẳng tấc đất không nơi trú ngụ


Bởi quan tham ăn đầy béo ú
Ở trên cao Hoàng Đế biết đâu
Mọi báo cáo đều vẽ tô mầu
Núp Đảng – Bác làm điều dối trá


Đất nước này sẽ chẳng thể khá
Bởi quan tham bè phái tung hoành
Muốn Việt Nam lớn mạnh tươi xanh
Thay lãnh đạo Tâm – Tầm yếu kém… 


Đất nước này nhiều chuyện giấu nhẹm
Vờ ru lòng cho nó bình an…


--------------
12/02/2020





Thứ Năm, 16 tháng 1, 2020

ĐÔI MẮT






ĐÔI MẮT

Có những nỗi nhớ chẳng gọi thành tên
Có những niềm đau chẳng còn cảm xúc
Chỉ còn tình yêu dẫu là trong đục
Vẫn chứa chan trong đôi mắt người tình...


-----------
16/01/2020


Thứ Hai, 6 tháng 1, 2020

QUÊ MÌNH...





QUÊ MÌNH...



“Giếng chùa, con mắt của trời”
Cho dù khắp chốn muôn nơi nhớ về
Cảnh xưa trên mọi miền quê
Là hồn dân tộc say mê lòng mình
Cây đa bến nước sân đình
Những gì mộc mạc mà hình chẳng phai
Cho dù ngày trượt tháng dài
Quê hương hai chữ tượng đài trong tim
Tường phong lá rủ im lìm
Sao làm thổn thức con tim bao người
Vì rằng kiếp sống ở đời
Cội nguồn gốc rễ là nơi đi về
Ai thời chối bỏ miền quê 
Còn đâu gốc gác u mê lạc loài
Tiền thì có thể kiếm sài
Quê hương dẫu có, chẳng ai mua giùm
Quê nghèo hứng nước bằng chum
Đựng bao nghĩa nặng, tình đùm bọc nhau  
Ở đời dẫu có sang giàu
Thiêng liêng gìn giữ, nhớ câu “Quê Mình”


-----------
06/01/2020



NGÀY CUỐI NĂM




NGÀY CUỐI NĂM


Ngày cuối năm tờ lịch treo ủ rũ
Chưa kịp đong đủ vội vã ra đi
Chẳng ngoảnh lại chi, kệ mặc xuân thì 
Lênh loang nỗi nhớ về ngày đã qua


Xuân tới rồi cho đào trổ nụ hoa
Mai vàng thắm trên hiên nhà gác mái
Nhìn xuân sang mà chợt thêm ái ngại
Sao đời người ngắn ngủi quỹ thời gian


Biết bao điều dang dở gót đa mang
Chẳng biết rằng đang đi hay lùi bước
Chỉ nghe truyền thông nói toàn thấy được
Bươn trải nhọc nhằn nào có khác chi


Vẫn biết nước mình tiến tựa ngựa phi
Nhưng sao đợi năm hai không bốn mấy
Chỉ e thịt xương hóa như khúc sậy
Trong tiểu sành ôm giấc ngủ mồ côi


Vài khắc nữa một năm mới tới rồi
Nghệch ngoạc vài dòng chia xa năm cũ
Bao điều yêu thương đơm đầy đong đủ
Dâng tặng cho ngày năm mới đợi sang.


-----------
31/12/2019