Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

LỐI VỀ





LỐI VỀ


Ta lại về trên đường xưa lối cũ
Tìm vết chân quen hoa rụng ngày nào
Ngói rêu mờ tường bạc phếch hanh hao
Phố cổ kính nơi chào đời đã khóc

Thật cố nén để khỏi rơi lệ ngọc
Trước cửa nhà mình, nhưng chẳng của ta
Ấy vì thời cuộc buộc phải chia xa
Nơi từng sống tìm chút dư hoài niệm

Cây bằng lăng ở đâu mà tìm kiếm
Trước cửa đây rồi… cũng bỏ ra đi
Mỗi trưa hè… ve nghe tiếng lâm ly
Là ngày sắp được chơi… không đến lớp

Đường bây giờ nhà cao đèn choáng ngợp
Dịch vụ đủ trò du lịch khắp nơi 
Người đông vui nét đẹp đến quá trời
Mà sao thấy mình thừa đến lạc lõng

Con phố quen những trưa hè nóng bỏng
Quạt cóc vù vù vẫn toát mồ hôi
Mùa đông thì lại lạnh đến thôi rồi
Tê tái buốt như kim châm da thịt

Con đường về ngày càng dài xa tít
Sợ lạc tuổi thơ tìm lối quay về…


----------

 SG, 11:45pm - 18/12/2017



Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

CHIỀU BIÊN GIỚI




CHIỀU BIÊN GIỚI


Chiều biên giới em ơi
Sương mù giăng giăng quá
Hoang vắng đến khác lạ
Tiếng cười em đâu rồi

Chiều biên giới trên đồi
Núi trùng xanh một dải
Thoáng gà tre gáy ngái
Buồn đến tái tê lòng

Chiều biên giới nhớ mong
Giọng nô đùa con trẻ
Chân ai quen thật khẽ
Bước vội lúc tan tầm

Chiều biên giới nhớ thầm
Mơ về em trong mộng
Cho lòng mình bớt trống
Khỏa lấp mọi cách xa

Chiều biên giới không nhà
Biết lấy ai làm bạn
Rượu suông đành nhấp cạn
Thiên thai… điệp khúc buồn...

----------
08/12/2017 



Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

VÀO BẢN NGƯỜI MÔNG




VÀO BẢN NGƯỜI MÔNG



Hôm nay vào bản người mông
Thấy cô bán chiếu ngồi… không mặc quần
Làm cho tâm trí bần thần
Người Mông... hoa hậu có phần thua xa
Mịn màng trong trắng làn da
Nhìn đôi gót ngọc thật thà dễ thương
Thế này chẳng khác thiên đường
Một lần vào bản “lên hương” cả đời
Nhưng đừng tưởng bở ai ơi
Họ toàn mặc váy... lại chơi cả quần...


______

07/12/2017 



Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

NGẪU HỨNG… SANG ĐÔNG




NGẪU HỨNG… SANG ĐÔNG



Em lặng lẽ ra đi chẳng nói
Để đông về lạnh buốt đôi tay
Cuốn mang theo chút nắng hao gày
Còn rơi rớt cuối thu vương vãi


Em mùa đông làm tôi ngây dại
Chợt nhớ hoài cái rét thấu da
Chăn mùa đông ngại chẳng chui ra
Cứ mỗi sớm thèm thêm hơi ấm
 

Em mùa đông trong tôi sâu đậm
Của một thời bao cấp đã qua
Cái thiếu thốn chẳng phải riêng ta
Mà tình người tràn trề đến thế


Nhưng nay sao lạ lùng thật tệ
Lắm lọc lừa thủ đoạn gạt nhau
Quan to bè phái cốt mau giàu
Dân bé cổ bán buôn hàng giả


Đông lại sang mùa đông nghiệt ngã
Vì hài nhi chết bởi người thân
Trường mầm non trẻ dễ tâm thần
Giáo dục mới bằng trò bạo lực


Dân tộc Việt một phen suýt cực
Học lại vần, âm phát ngây ngô
Rất dễ bề đồng hóa đến thô
Chẳng tốn đạn một viên xâm lược 


Đông lại sang nhớ nhung mong ước
Tiếng thì thầm xoa xuýt gió đêm
Giọng ai ru da diết êm đềm
Chợt nhớ mẹ… lúc hồi thơ bé


Biết bao đêm lưng còng lặng lẽ
Dưới ánh đèn đan áo cho con
Dõi mắt theo từng bước mỏi mòn
Mong đến sáng tới trường khỏi lạnh


Đông đến rồi lòng se canh cánh
Sợ mẹ ngồi… gió lạnh đi ngang…



----------

SG – 30/11/2018 

Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

ĐỪNG…






              ĐỪNG…



Đừng nói yêu anh… em nhé
Vì rằng anh đã có vợ rồi
Cô ấy cũng giống tựa em thôi
Của những tháng năm trở về trước


Đừng vội yêu biết rằng chẳng được
Cứ âm thầm để gió cuốn đi
Giây đuối lòng hay phút tình si  
Hãy lãng quên như chưa từng có


Là đàn ông khác chi lá cỏ
Ngọn gió nào chẳng muốn mơn man
Bởi xa xưa từ thuở hồng hoang
Gien vốn thích duy trì nòi giống


Anh chẳng muốn gia đình xáo động
Cô ấy buồn lại oán trách anh
Dẫu em là ngọn gió mát lành
Nhưng chắc chắn sau là cơn bão


Những lời khen đôi khi… biết xạo
Thật lạ lùng nhưng lại… thích nghe
Cũng như tình lắm lúc tréo ngoe
Gà mắc tóc biết đường nào gỡ


Thôi em ạ tình là duyên nợ
Tuy chẳng thành, hẹn lại kiếp sau
Đừng nói yêu bởi chẳng phép màu
Đem ta tới một thiên đường khác


Coi như tình trong cơn loạn lạc
Lỡ đò chiều con nước mênh mang… 



--------------

SG, 26/10/2017



Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

CHÚT TÂM TÌNH 20/10





CHÚT TÂM TÌNH 20/10



Chẳng phải chuyện cổ tích đâu anh
Chẳng phải mùa về cây thay lá 
Chẳng phải thu sang đẹp khôn tả
Mà tình yêu trao cả cho anh


Và chuyện đời đôi lúc mong manh
Trái tim nhỏ hướng dành cha mẹ
Thời gian nhiều tặng riêng con nhé
Chút thân mình gửi lại chồng yêu


Điệp khúc quay hết sớm lại chiều
Chỉ nếp nhăn riêng mình nhận lấy
Chẳng chia ai thôi đành giữ vậy
Nên sắc tàn xuân chợt phôi phai


Nhắn nhủ ai chung bước đường dài
Nên trân quý những gì đang có
Nếu mai này xác cây xanh cỏ 
Hiểu ra rằng thì quá muộn màng


Ngày tháng mười, hai mươi vừa sang
Nhờ nói hộ đôi lời gửi gắm
Mong chị em thêm tươi đằm thắm
Hạnh phúc vui mái ấm gia đình…!


_________
SG- 20/10/2017




THÁNG 10




THÁNG 10



Tháng mười đã về rồi đấy ư
Như giả vờ chạm tay cái rét
Nỗi buâng khuâng mơ hồ nghèn nghẹt
Thoáng đầu mùa hương cốm bay qua


Tháng mười buông trước mái hiên nhà
Níu thời gian chóng về chợt tối
Để lũ chim nhanh vể tổ cội
Mỗi gia đình sớm được sum vầy   


Tháng mười về trên mỗi nhành cây
Thay áo mới, lá thu mùa rụng   
Cho mắt em chẳng còn lúng túng
Ngày tân hôn hạnh phúc tràn trề


Tháng mười về cho thỏa đam mê
Cúc lại nở trên trang nét cọ
Họa sỹ già bao năm vẫn đó
Dáng mặc trầm phố cổ rêu phong


Tháng mười về gợi nỗi nhớ mong
Vòng tay ôm, chia ly bịn rịn
Lời cầu hôn mãi đương giấu kín
Cúc phôi phai lỡ một xuân thì


Tháng mười về kẻ nhớ người đi
Cánh buồm nâu Sông Hồng ngày đó
Nước vẫn trôi, phù sa vẫn đỏ
Chẳng chuyển màu dẫu lạnh vừa sang


Tháng mười gieo bao nỗi đa mang
Tiếc thu đi, chưa kịp quay gót
Vương trên môi lịm như trái ngọt
Tặng tháng mười se lạnh hanh hao


Tháng mười sang thoảng nhớ cồn cào
Dẫu chưa gặp một lần… cũng nhớ…

___________
SG – 03/10/2017



Thứ Sáu, 8 tháng 9, 2017

MÙA VU LAN






MÙA VU LAN


Bông hồng cài áo những ai
Còn cha còn mẹ… ngày dài… vinh quang
Nếu thời hoa trắng cài ngang
Hằng năm hãy nhớ Vu lan thì về
Cho dù thành phố, làng quê
Mở lòng bác ái tràn trề yêu thương
Dẫu là khuất núi thiên đường
Chúng sinh thất bước, hành hương nẻo nào
Vái tay chắp lạy trời cao
Đền ơn dưỡng dục sánh sao cho vừa
Sống nên chậm, tình bớt thưa
Để còn báo hiếu như mưa thấm dần
Vào mùa đại xá vong ân
Nhằm trong tháng bảy ngàn lần khắc ghi
Mẹ cha sống được mấy thì
Đừng làm Người khóc những gì khổ tâm
Khi xưa Bồ tát âm thầm
Kiều Liên(*) cứu mẹ lỗi lầm sẽ qua
Biết trân biết quý trẻ, già
Biết yêu nhân loại ắt là chân tu.


-----------------
Kiều Liên(*):  Bồ tát Mục Kiều Liên (tu thành chính quả)


08/9/2017
     





Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

NẮM TAY NHAU






NẮM TAY NHAU


Ngày xưa anh nắm tay
Lặng im em chẳng nói
Để trái tim mời gọi
Dẫn đến một con đường

Nở đầy nụ yêu thương
Của tình yêu cháy bỏng
Hạnh phúc cây tỏa bóng
Cùng dưới một mái nhà

Những năm tháng trôi qua
Lúc bình yên, sóng gió
Thời gian dẫu bỏ ngỏ
Tay có buông bao giờ

Đường đời lắm bất ngờ
Ngã rẽ thì nhiều quá
Lỡ vướng con gió lạ
Dễ lạc cuốn mất nhau

Cây Tình yêu nhiệm màu
Chẳng tự nhiên xanh mãi
Mùa xuân tuy lùi lại
Phiêu lãng cũng vô cùng

Nắm tay để bước chung
Mặc đường trơn dễ ngã
Dù thuyền nghiêng sóng ngả
Để ta vẫn là ta

Tình đẹp chẳng đâu xa
Chỉ thoáng nhìn đắm đuối
Cũng trở thành nguồn cội
Tay xiết đến vô cùng

Hạnh phúc ngôi nhà chung
Trao yêu thương cùng giữ…


----------

SG, 23/8/2017


Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

SEN CUỐI THU






SEN CUỐI THU



Sen cuối thu,.. nhớ mảnh niêu đất vỡ
Lăn lóc cuối sân, rêu mốc góc vườn
Hương cuối mùa chợt thoáng nỗi vấn vương
Ai vừa rắc tinh khôi thơm đến lạ


Những chuyện tình thường mong manh như lá
Khi đong đầy là lúc dễ chia phôi
Hương sen kia dẫu biết cũng lâu rồi
Vẫn ngơ ngẩn bâng khuâng khi rũ héo


Con chuồn kim, lượn chi mà bé tẹo
Đậu trên cành sen rủ lá quắt khô
Bay làm sao khắp hết mọi sông hồ
Đời thì ngắn mà phù du vô tận


Sen cuối thu, nhẹ lòng “sân – si - hận”
Đếm thảnh thơi trong giây phút chiều tà
Kiếp con người dù chẳng nở như hoa
Nhưng vẫn thắm khi con tim còn đập  


Mặc cõi trần vốn bon chen tràn ngập
Đành nhủ lòng cứ buông bỏ cho đi
Vì đời ngắn, sống chẳng biết mấy khi
Đến lúc thác mang những gì theo được


Chuông kinh cầu, ngân vang điều nguyện ước
Mong mọi nhà cho dân chúng bình an
Sắc hương sen chẳng ngào ngạt huy hoàng
Là nhựa sống cho đời thêm thanh thản


Cứ mỗi khi bước chân chùng lòng nản
Ngắm sen hồng,.. tâm tịnh chốn hư vô…


----------------  

SG,  29/7/2017