Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013
Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013
Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013
TƯỞNG NHỚ BÁC ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP
TƯỞNG
NHỚ BÁC ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP
Ngọn đèn khêu, kiệt
dầu chợt tắt cạn
Bác yên nằm, nhân loại tiễn ru nôi
Dẫu biết rằng Bác Giáp, Bác Giáp ơi!
Bác không thể cùng sống mãi với đời
Mà chao hẫng trái tim cả dân tộc!
Như xao xuyến phút giây hiện cơn lốc
Một Điện Biên lịch sử sáng đỏ nhòa
Khúc quân hành tiếp nối bản tình ca
Rồi miền Nam đến ngày toàn thắng
Bao con đường nguy nan cung chặng
Bác dắt dìu mỗi bước chúng ta đi
Đã bao lần khi Tổ Quốc lâm nguy
Trí thao lược, mưu tùy từng trận đánh
Thế giới này người như một bậc Thánh
Nhân hậu như những mảnh rất đời thường
Nếu Việt Nam không cuộc chiến tai ương
Bác sẽ là thầy ở trường dạy sử
Giản dị thôi, sao lòng ta ngấn ứ
Giọt lệ này xin chảy nhẹ vào tim
Tư tưởng người tỏa sáng theo cánh chim
Lớp cháu con ngàn đời đi theo mãi
Yêu đất nước, yêu nhân dân, đồng loại
Anh Cả, tướng già, Quân đội Việt Nam
Ngày hôm nay trên khắp mọi giang san
Ta chợt mất..! một người thân gần gũi…!
----
22h30’ – 05/10/2013
Bác yên nằm, nhân loại tiễn ru nôi
Dẫu biết rằng Bác Giáp, Bác Giáp ơi!
Bác không thể cùng sống mãi với đời
Mà chao hẫng trái tim cả dân tộc!
Như xao xuyến phút giây hiện cơn lốc
Một Điện Biên lịch sử sáng đỏ nhòa
Khúc quân hành tiếp nối bản tình ca
Rồi miền Nam đến ngày toàn thắng
Bao con đường nguy nan cung chặng
Bác dắt dìu mỗi bước chúng ta đi
Đã bao lần khi Tổ Quốc lâm nguy
Trí thao lược, mưu tùy từng trận đánh
Thế giới này người như một bậc Thánh
Nhân hậu như những mảnh rất đời thường
Nếu Việt Nam không cuộc chiến tai ương
Bác sẽ là thầy ở trường dạy sử
Giản dị thôi, sao lòng ta ngấn ứ
Giọt lệ này xin chảy nhẹ vào tim
Tư tưởng người tỏa sáng theo cánh chim
Lớp cháu con ngàn đời đi theo mãi
Yêu đất nước, yêu nhân dân, đồng loại
Anh Cả, tướng già, Quân đội Việt Nam
Ngày hôm nay trên khắp mọi giang san
Ta chợt mất..! một người thân gần gũi…!
----
22h30’ – 05/10/2013
Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013
GIƠ TAY...
Giơ tay hứng vạt sao trời
Rơi
trong thiên hạ tiếng hơi “vấn đề”
Giơ
tay nhặt vội cơn mê
Dệt nhiều
mộng mị ê chề đã qua
Giơ
tay đón nhận lời “hoa”
Coi chừng
cần thận, dao qua sau sườn
Giơ
tay chấp nhận trải bươn
Là đời
sương gió, con đường gian truân
Giơ
tay đón ngọn bụi trần
Thành
nhà hiền triết, bội phần bi ai
Giơ
tay chạm ngực hình hài
Men nồng
thiếu nữ quyện hoài… thành thơ…!
Dẫu
cho... mắt chậm, chân mờ…!
----
SG
- 13h30’ – 04/10/2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)