Thứ Hai, 5 tháng 11, 2018

GÀNH ĐÁ DĨA

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - By Diep Hoang Ngoc)




GÀNH ĐÁ DĨA


Ghé qua Gành Đá Dĩa
Như ai xếp từng hàng
Lớp chồng lên từng lớp
Tựa ngời giống bậc thang

Có phải tình đa mang 
Nên bước chân dàn trải
Đời lênh đênh bước mãi
Đến bạc cả mái đầu

Núi Nhạn vẳng nơi đâu
Nghe câu hò khắc khoải
“Anh còn nợ em” mãi
Cuộc tình lỡ... hôm chiều

Nghe vi vút sáo diều
Biển chiều nay xanh quá
Ru hồn anh nghiêng ngả
Chìm vào bóng hoàng hôn

Tuy Hòa ngọn gió nồm
Đơm tình yêu vị mặn
Sông Đà triều(*) nước cặn
Người Phú Yên thật lòng

Chân bước vội mà mong
Ngày nao ta quay lại
Đá Dĩa Gành đẹp mãi
Trên cung bậc thơ tình...


------------
05/11/2018
Triều(*): nước thủy triều




Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

VẦN “ÔN”





VẦN “ÔN”

Muốn tốt, lâu ngày, phải bảo tồn 
Nếu không muốn đất, mặt phải “hôn”
Tra dầu, xịt mỡ, không thì khốn
Xe chạy êm ru đỡ hết hồn

Rượu bia uống xỉn chớ có nôn
Lại cứ chạy xe hãy liệu hồn
Công an phạt nặng đừng kêu thốn
Chớ có rên la giọng xồn xồn

Hẹn hò thiếu nữ ở cuối thôn
Nàng xinh quá đẹp như lời đồn
Tranh thủ thời gian đi như trốn
Trượt giầy vấp ngã phải miếng tôn

Mắt hoa xây xẩm hết cả khôn
Được nàng an ủi bằng nụ hôn
Toàn thân tê dại khắp mọi chốn
Thò tay sờ soạng phải... iphone 



-----------
30/10/2018





Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

NGÀY CUỐI THU


(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - By Tu Thanh)




NGÀY CUỐI THU


Ngày cuối thu bước đi vội vã
Thoáng bóng ai lá rơi lả tả
Đứa cùng bàn dáng chiều đã ngả
Chỉ còn thôi đôi mắt rất hiền


Thu lướt ngang qua chốn cửa thiền  
Chuông vọng lại một thời áo trắng
Thời ngây ngô giòn cười trong nắng
Cánh phượng rơi cũng nhớ nhung hoài


Thu cuối mùa chẳng của riêng ai
Lá rơi nghiêng nhẹ buông khô khốc
Nét đoan trang trên khuôn mặt mộc
Cũng điểm tô thu sắc cuối mùa


Cành liễu in đưa bóng Tháp rùa
Con đường dài ngày nao đến lớp
Ép vào tim giờ còn choáng ngợp
Tiếng râm ran những đứa cùng trường  


Nhớ cái ngày ai cũng dễ thương
Chẳng dám thích đứa nào mới lạ
Đến thời nay xuân đi xa quá
Tiếc thu trôi phai nhạt má hồng


Lá vàng rơi tựa chốn hư không
Như thêm úa cành hồng trước ngõ
Vấn vương thêm bao điều bỏ ngỏ 
Thu cuối mùa chợt lượm ra phơi...



--------------
27/10/2018




LẠC…

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa -St)




LẠC…



Lạc cả con đường lạc lối đi
Lạc quên cánh phượng đỏ chia ly

Lạc vương ngày tháng rơi rụng hết
Lạc giấc mơ xưa mộng ước gì

Quên cả sớm mai quên cơn say
Quên điều giáo huấn kiểu hát hay
Quên lời mục rỗng như sương khói
Quên hận oán thù trút xả thay

Sầu cho một kiếp ve sầu ca
Sầu nhìn lối sống thấp mất đà
Sầu cho xã hội nhân cách yếu
Sầu thấy người đời sống điêu ngoa

Nhớ suối nhớ nguồn nhớ mẹ cha
Nhớ mình nhớ bạn lại nhớ nhà
Nhớ ai quanh quẩn qua lối xóm
Nhớ đám trẻ thơ chợt khóc òa

Mong về mộng giấc ngủ ban trưa
Mong lời ru mẹ võng đong đưa
Mong nghe mắng phạt khi đến lớp
Mong thầy cô nói có đâu thừa

Về lại nơi này ở chốn đây
Về thời vụng dại hoa cỏ mây
Về trao thơ ấu thêm một vé
Về với tuổi thơ mộng lấp đầy

Đâu còn hoa hồng sớm tinh khôi
Đâu còn e thẹn dáng bồi hồi
Đâu còn sót lại vầng trăng khuyết
Đâu còn dẫu bóng thoáng em thôi

Lạc giấc mơ rồi… mặc lạc trôi… 



--------------------- 
SG, 20/10/2018


LŨ BẠN TÔI

  (Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - By Tu Thanh & Nguyễn Kim Thi



LŨ BẠN TÔI


Tóc nhuốm sao băng nụ cười vẫn cũ
Da nét dáng đi vương phần lụ khụ
Chỉ còn ánh mắt là như còn đủ
Cả một mùa xuân thơ ấu tràn về

Để được nói cười thỏa nỗi đam mê
Được thả hồn vào tuổi thơ đánh mất
Quên quỹ thời gian đang vơi là thật
Mày tao bông đùa như thuở học sinh

Soi gương thời gian ngược thấy chính mình
Cùng lũ bạn ngày xưa tình đến ấm
Uống giọt thời gian nhâm nhi sống chậm
Trả lại nụ cười lúc tuổi thần tiên

Hồi đi học sao chúng nó thật hiền
Mà bây giờ dám thật lòng nói thẳng
Cỗ xe thời gian dường không kịp thắng
Bỏ lũ bạn tôi mặc bốn phương trời

Như dòng sông con nước lúc đầy vơi
Đều đổ chung về nơi xuôi biển cả
Tiếng nhạc lòng chợt ngân lên rộn rã
Lại cùng nhau đi tìm tuổi học trò…


----------


HOÀI NIỆM…

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - By Hung Le)




HOÀI NIỆM…


Chỉ hoài niệm thôi, hoài niệm thôi
Thời gian giòng cuốn mãi xa rồi
Còn đâu yên bình thời xưa cũ
Chỉ còn khắc khoải mãi không thôi

Ngó nhìn cảnh vật khắp quanh đây
Bỗng chút lâng lâng nhuốm hao gầy
Bụi phủ thời gian phai mầu úa
Mà như dải lụa uốn đong đầy

Một chiều gió lượn cuối chân mây
Tay lại trong tay phút sum vầy
Lại dựng tìm xây hoa mộng cũ  
Lặng nghe chim hót líu lo bầy

Dẫu biết tình đời có thế thôi
Lo chi cho mệt cũng qua rồi
Quẳng nỗi lo đi rồi lại bước
Chỉ mỗi một mình em với tôi

Chỉ hoài niệm thôi, hoài niệm thôi
Vui buồn nơi đó sánh cùng đôi…

--------
15/8/2018




Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

CÓ BAO GIỜ…





CÓ BAO GIỜ…

Có bao giờ anh hỏi em không
Lúc giở giời gió ngang vật ngã
Hay là anh vẫn còn hối hả
Chuyện làm ăn đon đả kiếm tiền

Dẫu biết rằng chẳng phải của riêng 
Mà lo chung cho mình tổ ấm
Sao không dành phút giây sống chậm
Hỏi một câu âu yếm nồng nàn

Có bao giờ anh ngó liếc sang  
Chuyện cửa nhà chợ chiều bếp núc
Chuyện kẹt xe tan tầm đông đúc
Bụi khói bay phai nhạt má hồng

Có bao giờ anh hiểu em không
Một chút thôi đứng bên để ngắm
Vài lời khen cũng làm say đắm
Bộ thời trang em mới mua về

Có biết không em vẫn đam mê
Cùng nắm tay dạo như ngày trước
Giờ xa xôi chỉ thành điều ước
Bởi vì anh tất bật tối ngày

Có biết không em vẫn còn say
Bởi dáng nhìn nụ cười tỏa nắng
Chẳng việc gì mà phải vội nhặng
Mọi việc thời ắt cũng vẹn tròn

Thời gian trôi em nhạt mầu son
Anh cũng vậy đâu còn thư thái
Chợt thấy mình vừa như thoáng dại
Tuột tầm tay một thứ vô hình

Em bây giờ hay nghĩ linh tinh
Chỉ thầm muốn những điều cũ kỹ
Thời yêu nhau chẳng lời hoa mỹ
Trời xe duyên nên nghĩa vợ chồng 

Có bao giờ… hỏi lại em không…!?

------------
10/8/2018




ĐÊM BUỒN KON TUM





ĐÊM BUỒN KON TUM

Đêm buồn thành phố núi cao
Thanh khuya tĩnh mịch xiết bao là buồn
Kon Tum đêm lạnh thượng nguồn
Một mình cô quạnh mắt tuôn thành dòng
Chỉ vì cái kiếp long đong
Nay đây mai đó chẳng mong được gì
Có chăng chỉ mỗi chuyến đi
Thêm vài hiểu biết mấy khi ở đời
Coi như những cuộc dạo chơi
Hoa xem ngựa cưỡi được mời vi vu
Đèn khuya tỏa ánh sương mù
Thoáng trong tiếng vọng lời ru não nề
Chập chờn nửa tỉnh nửa mê
Nửa còn nồng giấc nửa về nhà ngay
Về nhà say giấc mơ bay
Bầy nhỏ tụ tập trọn ngày hân hoan
Cùng vui chén rượu lời bàn
Chuyện trời chuyện đất chuyện tràn cung mây
Bây giờ ở chốn này đây
Chỉ mong đến sáng giải khuây bớt buồn...

--------
30/7/2018 (Gửi D.)
(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - by Hoang A Vuong)


CHỢ TÌNH






CHỢ TÌNH

Chợ tình ai bán mà mua
Dệt thêm thương nhớ thêu thùa trong tim
Chợ tình chẳng bán chỉ tìm
Duyên kia nếu hợp như chim có bầy
Chợ tình nét đẹp xưa đây
Đến nay còn thắm tràn đầy yêu thương
Một lần nhớ đến thiên đường
Chợ tình chớ bỏ bởi hương núi rừng
Cho dù dẫu có người dưng
Cũng thành thân thiết gặp mừng hân hoan
Ai ơi duyên muốn vẹn toàn
Khâu Vai phiên chợ nồng nàn nhớ qua...

-----
28/7/2018
(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - st)

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

XE ĐẠP…







XE ĐẠP…


Đâu cần phải đạp xe
Vòng quay tròn vẫn thế
Cái thời buổi công nghệ
Cũng tiện ích vô cùng

Vạt nắng là của chung
Kỷ niệm riêng mang trải
Phơi cho hồng tươi mãi 
Tình thêm thắm muôn mầu

Ừ… đời chẳng thế đâu
Bởi nhân gian nghiệt ngã
Thôi… lại đành lòng cả
Chỉ cần mỗi đứa mình

Tại duyên trời kết sinh
Nên tạo thành bóng - nắng
Sóng lúc to biển lặng
Gió vẫn thổi thì thào

Đôi lúc muốn trăng sao
Như chị Hằng chú Cuội
Chẳng cần quá đắm đuối 
Mà vẫn mãi chẳng rời

Đời là những cuộc chơi
Con bài ván sấp ngửa
Lúc no khi đói bữa
Liệu may rủi vuông tròn

Chỉ còn chút cỏn con
Cần gì phải công nghệ
Bên nhau vẫn cứ thế
Dẫu bánh chẳng quay tròn…


----------------------
SG, 03:15am – 23/6/2018 



Thứ Tư, 30 tháng 5, 2018

CƯỜI…





CƯỜI…


Cười chỉ là khóc khô không lệ
Che niềm đau trên đỉnh vực sầu
Chôn nỗi buồn dưới thẳm đáy sâu
Rồi vờ tiếng cất như buông bỏ


Cười là để trái tim bỏ ngỏ
Cho mây hường mượn ngọn gió ngang
Mơ thấy đời một thuở hồng hoang
Thời oanh liệt vàng son hư ảo


Cười để lòng dư thêm hoài bão
Trước cuồng phong số phận cuộc đời
Cho vợi đi khỏi chút chơi vơi
Rồi gắng gượng cố chân bước tới


Cười dấu ấn trên môi trực đợi
Của thương gia, chính khách, ngoại giao
Kẻ ươn hèn tâm trí tầm phào
Tìm cơ hội mưu hèn kế bẩn


Cười đôi lúc cho quên túng quẫn
Khỏi lạc vương vòng xoáy tình tiền
Mặc cho ngoài xã hội đảo điên
Tìm một khoảng bình yên thư thái


Cười chợt bỗng thấy lòng sảng khoái
Là nụ cười đúng nghĩa cười vui
Niềm hân hoan xen lẫn ngọt bùi
Cười hạnh phúc chan hòa nước mắt…!


-----------
SG, 28/5/2018




Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

BIỂN & TÌNH





BIỂN & TÌNH


Biển chiều nay cũng chẳng thể xanh hơn
Bởi vòng tay ôm, tình nồng vẫn biếc
Sóng bớt dập dìu những điệu ca bất diệt
Sợ nhòa đi trên cát bước hình hài


Chuyện vui buồn của biển mỗi sớm mai
Là điệp khúc của ngàn năm thiên cổ  
Tình biết đẹp khi ngang qua giông tố
Bình minh lên rạng tỏa phía chân trời


Chuyện tình biển là con sóng đầy vơi
Khúc thủy triều dâng cao rồi hạ thấp
Chuyện tình mình chỉ bộn bề tấp nập
Trong vòng quay ngày tiếp nối ngày


Hạnh phúc nào mà chẳng có đắng cay
Dẫu có vậy mới thấy đời đáng sống
Mặc ngoài kia biết bao điều biến động
Tâm vẫn nhàn bất động gắng bình an


Biển chiều nay xào xạc gió miên man
Tay đan tay tìm về trong nỗi nhớ
Đưa ta về cái ngày đã gặp gỡ
Sóng biển hòa tan quện lẫn vào nhau..!


-----------------

SG, 03/5/2018