HÀ NỘI… MÙA NẮNG
Sài Gòn chưa hề biết đến mùa đông
Bởi chia cái nóng vào từng mỗi tháng
Tối khuya về… mùa thu chợt lai vãng
Gợi nhớ thầm… Hà Nội lá vàng rơi
Nhớ cái rét thấu xương của một thời
Thời bao cấp vén vo gì cũng thiếu
Tấm áo rách, chăn đơn cũng phế liệu
Vẫn ấm lòng mặc rét chẳng nguôi ngoai
Trường học xa, đi bộ đến mệt nhoài
Dăm ba đứa
chung đường bước loẹt quẹt
Thời gian trôi, còn nhanh hơn lướt web
Lũ bạn tôi, tóc nó muối tiêu mầu
Giở xem trường cũ, cánh phượng vương đâu
Áo trắng ai bay trong chiều lá rụng
Ánh mắt đan xen, vụng về lúng túng
Ngỡ tô hồng cây phượng vĩ hè sang
Mới bước chia xa, mà đã “đại ngàn”
Già hết cả, mùa xuân… lùi xa quá
Nhớ Hà Nội, năm nay vương nóng lạ
Vài đôi dòng… dịu mát Hà Nội ơi..!
------
SG - 1:00Am 05/7/2015