Thứ Năm, 1 tháng 2, 2024

NGẪU HỨNG XUÂN…

 

NGẪU HỨNG XUÂN…

Càng già càng muốn bình yên
Càng không muốn thích làm phiền đến ai
Càng không muốn trách chê bai
Càng không để ý đoái hoài thị phi
Ăn thì cũng chẳng cầu kỳ
Ăn thường đơn giản đâu gì cao sang
Ăn luôn sạch sẽ đàng hoàng
Ăn mà tầm bậy bung toang tức thì
Nhậu thì cũng bớt thưa đi
Nhậu nhiều chỉ sớm thiên di chầu trời
Nhậu vui với bạn ở đời
Nhậu còn để biết yêu người yêu ta
Yêu thì cũng chỉ yêu hoa
Yêu thêm nét đẹp hài hòa giai nhân
Yêu hương vị tết ngày xuân
Yêu thương xum họp quây quần bên nhau
Thương người chiến sỹ tuyến đầu
Thương ai chịu rét non sâu, biển trời
Thương niềm mong ước đầu đời
Thương thời lỡ hẹn chơi vơi kiếp người
Đời là kiếp tạm rong chơi
Đời là bể khổ chớ thời dối gian
Đời cho giàu có cơ hàn
Đời khi đã thác chẳng màng… tay buông…
___________
P/s: Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - photoby: Hung Le



TĨNH...

 

TĨNH...

Tĩnh là một khoảng lặng
Nhâm nhi trong chén trà
Nhìn theo làn mây trắng
Thấy lòng mình nhởn nha
Tĩnh một màu trắng xóa
Chẳng hờn giận phù hoa
Vui buồn đều thế cả
Yên bình nhẹ trôi qua
Tĩnh là chẳng thể động
Mặc ngoài trời bão dông
Quẳng nỗi lo mà sống
Đời nhẹ nhàng hư không
Tâm tĩnh đạo thêm sâu
Đắm mình trong tiềm thức
Coi nhẹ nỗi u sầu
Bởi đời là bể dâu
Tĩnh hỷ xả mưu cầu
Tránh xa mọi việc xấu
Trên cao chim sáo đậu
Gió la đà đâu đâu
Sự đời tự mình thấu
Là tĩnh lặng trong đầu...
___________
P/s: Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - Photoby: Hung Le



ĐỜI...

 

ĐỜI...

Đời người rất ngắn
Chỉ có tấc gang
Chớp mắt một cái
Đã lên thiên đàng
Vậy mà thế gian
Gieo nỗi kinh hoàng
Chiến tranh chết chóc
Nhà của tan hoang
Nhà giàu kêu than
Chưa có ngàn tỷ
Sao không để ý
Bao kẻ lang thang
Quan hay nói càn
Dân thì bé họng
Tội quan nhẹ bẫng
Dân xử nặng tay
Con nít học riết
Cả đêm lẫn ngày
Ra trường đỗ đạt
Chẳng việc gì hay
Những việc béo bở
Con ông cháu cha
Vất vả dấm dớ
Để cho mỗi nhà
Tranh đua lừa lọc
Tích lũy bạc tiền
Bước đi khó nhọc
Sức khỏe là tiên
Đời nên ở hiền
Tu thân tích đức
Nhẹ trong tiềm thức
Sống vậy là thiền
Con tạo đảo điên
Hồ sen tĩnh lặng…!
________________
Hình ảnh chỉ mang tính minh họa – photoby: Hung Le



VẦN ĐIỆU

 

Thư giãn đố vui:

VẦN ĐIỆU... 😛😛😛

Làm thơ kỵ nhất vần ôn
Khi yêu sợ nhất nụ hôn vô hồn...
Làm tình sợ nhất sồn sồn
Vừa làm vừa gọi hùng hồn iphone
Văn thơ cũng hết cả khôn
Khi dùng âm tiết vần ôn bồn chồn...
Mời ai họa tiếp dập dồn...
Để cho thơ có tiếng .......... vần ôn...
❤❤❤ 😛
________
P/s: Tiếng gì ??? ... Không suy diễn bậy... 😛
(Hình chỉ mang tính minh họa - Photoby: Hung Le)
_______________
Đã có lời giải ở phần cmt phía dưới.



KẾT QUẢ:
09/12/2023, giải đố như sau:
"Để cho thơ có tiếng ỒN vần ôn"


ANH VỀ NƠI ĐÓ VỚI EM KHÔNG

 

ANH VỀ NƠI ĐÓ VỚI EM KHÔNG

Anh có về nơi ấy với em không
Có khoảng trời cao xanh lồng lộng
Có đồi núi chập trùng như cánh sóng
trẻ thơ còn ngơ ngác tới trường
Ở nơi đó có đầy ắp những tình thương
Của học trò nghèo, giáo viên cắm bản
Anh biết không cứ tinh mơ mỗi sáng
Tiếng trống trường vang vọng cả trời xanh
Không phải là để vào lớp cho nhanh
Mà báo cho các em còn được biết
Đường chẳng trơn, mưa lạnh vì thời tiết
Học bình thường vì nhà ở quá xa
Trống không vang các em cứ ở nhà
Ngày hôm đó không thể đến lớp được
Bởi trường của em ở miền sơn cước
Mỗi bước đi là một gánh nhọc nhằn
Em chắc rằng anh có chút băn khoăn
Rồi sẽ hỏi sao thích về nơi ấy
“Một đời người” lời ca là như vậy
“Một rừng cây” anh vẫn hát hôm nào
Có đôi lúc lòng bỗng chợt chênh chao
Muốn về phố, bỏ nơi miền sâu thẳm
Bao ánh mắt trẻ thơ mà thương lắm
Ngây ngô nhìn… sợ chúng lại bơ vơ
Thời gian trôi và em thật không ngờ
Chẳng thể thiếu xa rời nơi này được
Nếu có thể em chỉ cần điều ước
Sóng mạng đủ đầy kể mọi chuyện hay
Mỗi khi cần em cứ phải loay hoay
Tìm chỗ đứng, kiễng chân tăng chút sóng
Nếu gọi cho em chớ đừng vội nóng
Nhẹ nhàng thôi bởi nghe cứ chập chờn
Ở nơi này em chẳng thích gì hơn
Chăm bọn trẻ yêu thương và khôn lớn
Mắt trong veo tư duy không mây gợn
Là hành trang, em say đắm yêu nghề
Ngày nhà giáo ở đây cũng vui ghê
Tặng cô giáo toàn bắp ngô, khoai sắn
Có cả gà, ký thịt heo đầy đặn
Em để dành chia bọn nhỏ hàng ngày
Tuy còn khó nhưng đời vẫn vui thay
Bởi quanh em tình bà con chòm bản
Có anh nữa chúng mình chẳng nhàm chán
Anh ơi về… nơi đó... với em không…!
_________
(Gửi tặng các thầy cô nơi vùng cao)
P/s: Bài viết được được sáng tác, sau khi xem xong phóng sự của VTV.
(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa – Photoby: Hung Le)






ĐÔNG SANG

 


ĐÔNG SANG

Thèm chút lạnh vương trên ve áo
Đông vừa đến thiếu bóng trăng sao
Giấu nỗi nhớ vào trong tà áo
Cốm đầu mùa hương tỏa khi nào
Tiếng thì thầm xít xoa trong gió
Nhớ ấm khăn kẻo lỡ bị ho
Vội đến trường ngày còn tới lớp
Vẫn còn vang câu mẹ dặn dò
Mà đến nay cha mẹ thiên thu
Đông vừa sang gió rét mịt mù
Tóc chúng con thay màu ủ rũ
Ngân ngấn lòng mẹ chốn âm u
Hồ Gươm liễu rủ còn nhấp nhô
Cổ thụ cành trơ lá bên hồ
Ngỡ ai vừa đem đi tất cả
Tiếng leng keng tầu điện Bờ Hồ
Đông đến rồi đâu phải là mơ
Vang vọng rao đêm trong nỗi nhớ
Cái khoác tay ấm trong hơi thở
Khoảng khắc ơi, hạnh phúc đợi chờ
Đông thật rồi mà tưởng hôm qua
Cô hàng xóm đèn khuya sáng quá
Cửa sổ toang chẳng then cài cả
Để mắt ai giấc ngủ la đà
Đông đã sang chẳng của riêng ai
Gieo cái rét nhớ đêm tê tái
Nụ hôn đầu đắm say vụng dại
Sao đời người quá ngắn chẳng dài…!
_________
P/s: Hình ảnh chỉ mang tính minh họa – Photoby: Hung Le



BIỂN CHIỀU

 


BIỂN CHIỀU

Biển chiều con sóng nhấp nhô
Bâng khuâng trong dạ mơ hồ cuộn reo
Ngoài khơi làn nước trong veo
Nhưng mà mặn chát sao theo uống cùng
Đời người vẫn cứ chập trùng
Nhấp nhô lên xuống chưa từng lặng yên
Thôi quên... buông bỏ... ngồi thiền
Hòa cùng trời đất thiên nhiên mặc trầm
Bao nhiêu oan ức lỗi lầm
Trần gian gieo họa âm thầm cho qua
Nhân quả luật phước giao hòa
Có vay có trả sao qua phận người
Nếu còn sống ở trên đời
Tu tâm tích đức chớ lơi hàng ngày
Nhân từ thân ái trao tay
Là thêm quả ngọt vận may đợi chờ
Đời thường mà ngỡ như mơ
Thì thào cùng sóng câu thơ biển chiều…!
_________
P/s: Hình anh chỉ mang tính minh họa - Photoby Hung Le








NƯỚC MẮT CHẢY XUÔI

 NƯỚC MẮT CHẢY XUÔI

Nước mắt chảy xuôi một đời mang nợ
Cổng trường chiều nhiều mẹ cha đợi ngóng
Nắng cuối ngày bệnh viện vắng bóng con
Công dưỡng nuôi từ lúc đỏ như son
Đến khi khôn lớn, bận còn làm ăn
Đợi đến khi việc trọn vẹn công thành
Nhớ đến cha mẹ… đã xanh… tro tàn
Nước mắt chảy xuôi sợ mỗi bước ngang
Con sai đường tương lai không được sáng
Con dốc cuối đời lỡ đi ngã lạng
Bệnh viện vô liền chỉ mỗi mình ta
Dẫu đến thăm cũng chỉ chút qua loa
Bởi việc riêng vẫn còn có nhiều quá
Hạnh phúc không phải đích đến nào cả
Chỉ trong quá trình đang sống mà thôi
Vậy nên nước mắt vẫn cứ chảy xuôi
Một đời chẳng tiếc nuối…!
_________
P/s: Hình ảnh minh họa: Trước cổng trường (internet) và Đi dạo cùng cha trong bệnh viện (“chôm” của ông bạn Ngoc Diep Hoang).






NGÀY ẤY – BÂY GIỜ

 
NGÀY ẤY – BÂY GIỜ

Ngày ấy bây giờ quá xa xôi
Chỉ là giấc mộng cũng bồi hồi
Thôi còn đâu nữa vầng trăng khuyết
Chỉ còn hình bóng cũ mà thôi
Ngày ấy bây giờ như gió bay
Ngoảnh đi ngoảnh lại nào có hay
Hành trang trĩu nặng ngày lẫn tháng
Chân chim vầng trán chợt hao gày
Ngày ấy bây giờ khác quá xa
Trời xanh mây trắng thật hiền hòa
Bây giờ vần vũ trời giông bão
Ngỡ rằng cứ mãi sẽ nở hoa
Ngày ấy bây giờ cũng khác xưa
Xa xăm mộng ước dưới bụi mưa
Bóng hồng nào lướt ai quay gót
Giờ thấy nhẹ tênh mấy cũng thừa
Ngày ấy bây giờ tôi và em
Duyên trời tiền định vậy nên quen
Tan lẫn trong nhau bao ước hẹn
Cho dẫu thời gian có cũ mèm
Ngày ấy bây giờ… mở hình xem
Giật mình ngày ấy… chợt phát thèm !
________
P/s: Hình ảnh minh họa - Photoby: Hung Le






Tất cả cảm

Ý THỨC

 


Ý THỨC

Hối hả một sớm mai
Nối nhau trên đường dài
Ý thức chưa khiêm tốn
Chẳng nhường đường cho ai
Xe to lại quá dài
Vẫn lấn lướt hàng hai
Thế sao đường không nghẽn
Vậy được không bác tài
Xe máy đâu kém ai
Leo hè đi thoải mái
Vỡ gạch bong chẳng ngại
Ý thức chợt phôi phai
Cứ chê tư duy kém
Xã hội không công bằng
Mà hơn thua hiếu thắng
Nhìn lại mình thử xem
Ngó thế giới phát thèm
Văn minh chẳng đua chen
Giáo dục từ nếp nghĩ
Hành động thành thói quen...
______
(P/s: Hình ảnh tại ngã tư Bạch Đằng - Đinh Tiên Hoàng sáng 13/9/2023 - Photoby: Hung Le )