Thứ Tư, 2 tháng 6, 2021

SỢ..!

         

    (Hình ảnh chụp đường SG mùa Covid (giãn cách xh) - Photoby: Hung Le)


        SỢ..!


Chiều ảm đạm còn đâu hồi náo nhiệt
Chẳng còn đông, thiếu cảnh tắc kẹt xe
Bao hàng quán im lìm cài then cửa
Lá hiu buồn lãng đãng rớt vỉa hè

Sợ cái nóng trưa hè như đổ lửa
Cháy làn da thiếu nữ kín trùm vai
Cái tha thướt nhường “Lin da” là thế
Sợ dáng em biến mất bóng hình hài

Sợ trời mưa tan tầm xối thậm tệ
Mọi con đường, bỗng huyền thoại dòng sông
Vẳng câu hát “quê em miền nước nổi”
Lời ru con, mà ước một tấm chồng

Sợ cả chuyện, những bất ngờ vô đối
Bởi cúm Tàu ai lường trước được đâu
Dịch “Cô vít” tang thương và nghiệt ngã
Không “kiêng kem” thì dẫu phép nhiệm mầu

Sợ Doanh nghiệp gồng mình phải chi trả
Cho nhân viên lương chẳng thấm vào đâu
Do giãn cách, đi lại nên hạn chế
Thì nói chi… kinh tế để làm giầu

Sợ mỗi ngày nhân viên chuyển đổi nghề
Rời doanh nghiệp đâu còn cảnh làm thuê
Nghề tự phát, tên chung là “thợ tiện”(*)
Vậy hỡi ôi, nhà nước… thuế còn gì

Sợ ngày thi, con em lại dịch chuyển
Lên cấp rồi có phải xét hay không
Bao nhọc sức giáo viên hằng vun xới
Chỉ vậy thôi mà nóng cả cộng đồng

Sợ “hạnh phúc”, ảo từ, chỉ đích tới
Nói mãi… thành nhồi sọ đã từ lâu
“Một quá trình” đương nhiên chẳng mặc cả
Chỉ vậy thôi đơn giản khỏi đau đầu

Sợ những lúc kiếm tiền, bận hối hả
Chẳng kịp lòng… nói vội được... lời yêu...!
___________
SG, 02/6/2021
- “thợ tiện”(*): tiện gì làm nấy... 😃