Thứ Tư, 17 tháng 1, 2018

HOA ĐỜI…





HOA ĐỜI…


Đào rực thắm bên đường lặng lẽ
Chẳng hề phai khi nắng buông thềm
Độ xuân về chợt náo nức thêm
Trong bóng dáng hoàng hôn hối hả

Đời vốn ngắn phong trần nghiệt ngã
Đổi tư duy sẽ bớt dặm trường
Trả hận thù nhận lấy yêu thương
Và như vậy mùa xuân còn mãi

Chớ xem thường cỏ cây hoa dại
Chỉ cùng loài mới hiểu về nhau
Phán xét chi đất tốt bạc màu
Trong cảnh ngộ mới hay thật giả

Đừng cho rằng học mới có cả
Mọi văn bằng địa vị cao sang
Chỉ cần thôi, ý chí sẵn sàng
Luôn vươn tới không giờ ngưng nghỉ

Vội chê ư… xã hội vô lý
Mọi công bằng sẽ chẳng có đâu
Gắng bước nhanh mọi việc làm đầu
Công bằng ấy do mình sắp đặt

Và cuộc đời chẳng khi rẻ đắt
Mà chính là lựa chọn cuộc chơi
Đi lầm đường cứ mải miết bơi
Đến nhắm mắt cũng chưa tới đích

Sống ở đời ai chẳng yêu thích
Có “dù ô” điểm tựa lâu dài
Nhưng đời này được có mấy ai
Cây đứng vững tự mình vươn tới

Nghĩ làm chi điều xa vời vợi
Hành xử hay hoặc đối nghĩa nhân
Chỉ cần thôi chân thật ân cần
Là trôi được đến miền cảnh giới 

Sẽ tuyệt hơn muôn vàn mong đợi
Buông bỏ rồi…. lòng nhẹ… bình an…


----------

SG. 17/01/2018 


Chủ Nhật, 14 tháng 1, 2018

NGHE SÓNG




NGHE SÓNG


Nghe biển hát chiều nay 
Sóng dồn da diết quá
Con dã tràng nghiêng ngả
Chui dưới cát quay tròn

Và thuở ấy trăng non
Gió thì thào thủ thỉ
Con tim như mách chỉ 
Mình yêu tự độ nào

Sóng cứ vỗ tuôn trào
Mãi hôn lên bờ đá
Chuyện tình của biển cả
Tan lẫn cả đứa mình

Hồng hoang thuở khai sinh
Nếu biển không có sóng
Thì tình đâu cháy bỏng
Cho đôi lứa hẹn hò

Chẳng kịp nghĩ đắn đo
Thời gian trôi nhanh quá
Mái tóc mầu phai lạ
Tình chẳng bạc bao giờ

Anh đâu biết làm thơ
Lang thang như con sóng
Một chút thôi lắng đọng
Nghe sóng vỗ bạc đầu

Mai này lỡ bể dâu 
Lại về đây nghe sóng…


-------------

SG, 2:15am - 14/01/2018


NGƯỜI YÊU…





NGƯỜI YÊU…


Hãy là người tình, người yêu, người vợ
Để suốt đời ta quện quấn vào nhau
Hãy là người tình, người yêu, người vợ
Để đam mê mãi mãi chẳng phai màu

Vì người tình say men ân ái 
Thỏa đam mê phút giây hoang dại
Là người yêu để  còn khắc khoải
Chinh phục nhau như thuở ban đầu

Là người vợ gắn kết dài lâu
Viết chuyện tình không hồi dang dở
Khói lam chiều nhà ai bữa lỡ 
Chẳng ưu tư lo sống một mình

Là người yêu, người vợ, người tình
Thật diệu kỳ cũng lắm gian nan
Lỡ sa cơ chịu cảnh lầm than
Đành gắng dậy vượt qua mọi lối

Ở đời người biết đâu sáng tối
Lúc trẻ thơ cất tiếng chào đời 
Niềm hân hoan hạnh phúc chơi vơi
Trong cơn lốc bạc tiền cơm áo

Chỉ yêu thôi chẳng thành “thóc gạo”
Nuôi chúng ta sinh sống hàng ngày
Chỉ tình thôi khi hết đắm say
Liệu có bước mỗi người một hướng

Vì phận duyên số trời ban thưởng 
Tu ngàn năm lên kiếp vợ chồng 
Chuyện ở đời sắc sắc không không
Khi hết khổ là sang… kiếp khác 

Chớ cho rằng số mình phận bạc
Bởi vòng xoay con tạo luân hồi
Nên mơ ước đâu có xa xôi
Làm người yêu, người tình, người vợ…!


-------------------

SG, 29/12/2017