Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM







MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

Phút tới trường… giấu trong giấc ngủ
Hành trang thơ… trống vọng… giục lòng
Bao điều ước… dẫu chỉ ước mong
Vẫn khắc khoải về nơi trường cũ

Mùa phượng kêu, ve khoe hoa rủ
Đẹp lung linh trong mắt học trò
Yêu biết mấy, hè đêm trăng tỏ
Hương tóc ai, bờ vai buông rũ.

Thời gian ơi! Dẫu rằng tuy cũ
Sao nặng lòng đến vậy ngẩn ngơ
Tuổi thơ nhanh, trôi đến bất ngờ
Vẫn nhớ mãi Cô Thầy năm tháng

Hai mươi… ngày sáng nay chạng vạng
Mười một rồi, tháng nhớ ơn xưa
Vài đôi dòng, kính tặng thầy cô
Đóa hoa lòng - Hiến chương Nhà giáo.

----
SG – 20/11/2013



Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

HÀ NỘI... NGÀY HỌP LỚP




HÀ NỘI... NGÀY HỌP LỚP

Dẫu có biết thu tàn hối hả
Con tim đau, vội vã trở về
Hà Nội ơi, có gì khác lạ
Hương có còn hoa sữa… nhạt phai.

Hà Nội đây, quên nào hết nỗi nguôi ngoai
Những khát vọng… rêu vương tường mốc ngái
Bóng cửa ô tấp nập…
Vàng tia nắng dại
Giây mơ hoang …
Lãng đãng… thuở tình đầu
Nơi yên bình… trường cũ đã khắc sâu
In trong khóe mắt..,
Giọng câu…
Ai cười…
Có những điều tưởng chừng quá xa xôi
Đôi khi gần, thường buông rơi, tuột mất
Và nỗi đau dường như chẳng có thật
Vẫn vô tình, khấy động cõi hư vô
Nơi yên bình, mái ấm nếp trường xưa
Lũ bạn học bây giờ cũng khác
Đứa béo tốt, đứa gày già mộc mạc
Thằng bay cao, đứa thấp, ở lưng chừng
Tất cả đều là những nét chung
Ngày họp lớp, thấy mình… nơi xưa ấy…!
Có những điều giản đơn tưởng những vậy
Rong ruổi theo, đeo đẳng một kiếp người
Dù dòng đời cứ mãi vẫn cuốn trôi
Tự tiềm thức, ước quay ngày bé dại…!

----
SG - 16/11/2013



Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

NGÀY CUỐI THÁNG






NGÀY CUỐI THÁNG
                                             

Một dòng sông đã chợt trôi qua
Tờ lịch xé vội ngày cuối tháng
Còn loang dấu thời gian ảm đạm
Vạt nắng buồn, rớt mái hiên nhà

Tháng vội vã ra đi ngoảnh mặt
Trăng lưỡi liềm cũng vội hư hao
Cái se lạnh cuối thu gượng gạo
Ôm dòng đời, tuổi mãi mòn bào

Có những cái ra đi không lại
Có những chuyện đeo  mãi chẳng dừng
Một giây hiện, những phút mông lung
Theo lịch cuốn, rơi ngày tận tháng…!


---

23h30’ - 31/10/2013




Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

CÀPHÊ













CÀ PHÊ…

Hoa Cà rộ, chắt chiu hạt đắng
Phê nỗi buồn rớt khúc nhạc lòng
Đêm mông lung, sầu hình lẻ bóng
Cà Phê buồn... tí tách… giọt đêm…!

-----

SG - 31/10/2013




Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

VỤNG TRỘM





VỤNG... TRỘM
                       
Em không chao
Cũng chẳng liệng…
Nhân gian lại tùy tiện
Gọi em là… máy bay…!
Anh đâu có say xỉn
Sao bị cuốn chìm nghỉm
Trong sóng tình… đôi mắt…!

                                ----
                                SG - 30/10/2013





Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

TƯỞNG NHỚ BÁC ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP


                 



TƯỞNG NHỚ BÁC ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP

Ngọn đèn khêu, kiệt dầu chợt tắt cạn
Bác yên nằm, nhân loại tiễn ru nôi
Dẫu biết rằng Bác Giáp, Bác Giáp ơi!
Bác không thể cùng sống mãi với đời
Mà chao hẫng trái tim cả dân tộc!
Như xao xuyến phút giây hiện cơn lốc
Một Điện Biên lịch sử sáng đỏ nhòa
Khúc quân hành tiếp nối bản tình ca
Rồi miền Nam đến ngày toàn thắng
Bao con đường nguy nan cung chặng
Bác dắt dìu mỗi bước chúng ta đi
Đã bao lần khi Tổ Quốc lâm nguy
Trí thao lược, mưu tùy từng trận đánh
Thế giới này người như một bậc Thánh
Nhân hậu như những mảnh rất đời thường
Nếu Việt Nam không cuộc chiến tai ương
Bác sẽ là thầy ở trường dạy sử
Giản dị thôi, sao lòng ta ngấn ứ
Giọt lệ này xin chảy nhẹ vào tim
Tư tưởng người tỏa sáng theo cánh chim
Lớp cháu con ngàn đời đi theo mãi
Yêu đất nước, yêu nhân dân, đồng loại
Anh Cả, tướng già, Quân đội Việt Nam
Ngày hôm nay trên khắp mọi giang san
Ta chợt mất..! một người thân gần gũi…!

----
22h30’ – 05/10/2013


Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

GIƠ TAY...





GIƠ TAY...  

Giơ tay hứng vạt sao trời
Rơi trong thiên hạ tiếng hơi “vấn đề”
Giơ tay nhặt vội cơn mê
Dệt nhiều mộng mị ê chề đã qua
Giơ tay đón nhận lời “hoa”
Coi chừng cần thận, dao qua sau sườn
Giơ tay chấp nhận trải bươn
Là đời sương gió, con đường gian truân
Giơ tay đón ngọn bụi trần
Thành nhà hiền triết, bội phần bi ai
Giơ tay chạm ngực hình hài
Men nồng thiếu nữ quyện hoài… thành thơ…!
Dẫu cho... mắt chậm, chân mờ…! 


----
                        SG - 13h30’ – 04/10/2013



Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

THUỐC LÁ



THUỐC LÁ

Gần mười năm
Không bạn mình với thuốc
Lá rụng cuộc tình
Thuốc lá cũng bơ vơ…!!!

----
                        SG- 23h30 – 29/9/2013




Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

ĐÔNG VỀ…






      ĐÔNG VỀ…

Đông về rồi có phải không em
Xa lắc trời mây thoảng ánh đèn
Chiều về âm u, mưa phùn phố
Có những điều ngỡ lạ… mà rất quen

Cái rét đã về đón đông chưa
Chuyển giao lưu luyến phút sang mùa
Xào xạc lá rơi, vương thềm gió
Vàng cả con đường,… tím lối xưa.

Ngũ Xã làng đây,  giữa Hà Thành
Đúc đồng nghề đó còn mãi danh
Hay đã thất truyền theo năm tháng
Dấu bụi thời gian phủ mành mành

Nhịp cầu Thê Húc tiết đông sang
Còn nhớ hè xưa có ngỡ ngàng
Có còn trong vắt từng hộc đá
Như ban đầu, một thuở… sơ hoang

Sâm cầm, thấp thoáng bóng Hồ Tây
Se má bồ quân, trắng vai gày
Em còn có mộng ngày tháng cũ
Câu thơ buồn, nặng gió heo may

Lạnh đã về chưa, đông đến rồi
Cái rét hừng đông khẽ run môi
Ai đem xoa xít đêm buốt giá
Để cõi phù du… một kiếp trôi..!


----
SG, 12h20 – 27/9/2013



Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

MƯA ĐÊM




Đêm Sài Gòn bỗng xối xả mưa
Mái hiên ào ạt ngỡ ai đùa
Làn hơi se lạnh nơi phương Bắc
Giữa Sài Gòn… Hồ Tây chiều thu…!

Mưa Sài Gòn trở rét hiếm hoi
Mấy nhịp Long Biên cầu mòn xói
Hoài niệm “thấu xương” một thời gọi
Đón căm căm, rét hiện quay về…!

Mưa Sài Gòn xáo trộn cơn mê
Xóa trắng buông trên mọi nẻo về
Xuyến xao chợt hiện đôi nét bút
Đổ đêm dài… ngập giấc ngủ khê…!


---
SG - 01h20’  - 17/09/2013



Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

NHỚ THU HÀ NỘI




NHỚ THU HÀ NỘI

Nhớ đến thế một mùa thu Hà Nội
Sáng vươn mình se sẽ lạnh sớm mai
Bước chân qua phố vắng, lá đổ dài
Khua vang vọng một nỗi buồn vô định

Chợt bâng khuâng bao giấc mơ toan tính
Ngọn phù du đưa đẩy sóng tình đời
Tuy rằng chẳng khác dẫu chiếc lá rơi
Nhưng vẫn đau nhói đậm màu thời gian

Có đôi lúc lần theo dấu chân hoang
Trong giấc ngủ nồng nàn mùi sữa cỏ
Ôi tình yêu thoảng qua như ngọn gió
Trong chiêm bao em hẹn gọi thu về…!

---


SG - 16h50’ - 03 /09/2013



Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

TỨC CẢNH… THIỀN THẤT TRÚC LÂM BẢO SƠN




TỨC CẢNH… THIỀN THẤT TRÚC LÂM BẢO SƠN


Nhân gian bội phần,
Vì niềm tin mà… vui sống
Mất niềm tin…
Không sống nổi chỉ một ngày
Ai gieo giọt nước đắng cay thế
Để trời kia, Ngưu Lang, Chức Nữ đẫm sụt sùi
Đường quang mà ướt vậy lòng thiên hạ
Báo hiếu mùa này, Vu lan... nhang khói cay

Cha mẹ sinh con kiếp nợ đời
Lòng người thay đổi khó nông coi
Vén tay kéo mây trời xếp lại
Dưỡng dục mẹ cha, mấy kiếp người…

Vậy nên báo hiếu phận con, tôi
Thường xuyên ấy đạo của đất trời
Đừng vì tháng bảy Vu lan tới
Sám hối dẫu cho cũng xa vời

Niềm tin cửa phật, Đức Thích Ca,…
Nam mô sám hối cõi la bà
Cha mẹ dưỡng sinh, đời phật sống
Ngàn năm con lạy A di đà…
Mô Phật…!

----

26/7/2013








Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

NGẪU HỨNG THU...




NGẪU HỨNG THU…

Bỏ lại sau tất cả gió heo may
Chiếc lá cuộn, lăn tròn vàng ngơ ngác
Bên kia song, dương cầm ai rớt nhạc
Ngỡ quên rồi, vẫn thổn thức thu ơi

Gió vô tình hay chiếc lá thu rơi
Khẽ gõ cửa những nỗi buồn vô cớ
Những nỗi đau tựa như duyên kiếp nợ
Thôi ta đành cất vội, giấu vào thơ

Rồi có lúc cũng như ngẩn như ngơ
Gió lùa vào hồn sao se sắt quá
Ngỡ con tim như đang treo ngàn tạ
Hồi hộp nhìn nhè nhẹ lá cuốn xa

Đến một ngày nhìn thấy nhau khác lạ
Dáng hanh hao trong sắc nắng thu vàng
Một ngày em bước vội,.. bước sang ngang
Mùa thu ấy,... mùa thu đầy cỏ úa.

Mùa thu tới,… mùa mang đâu tàn lụi
Chỉ vô tình làm lạnh khẽ tim thôi
Sống trên đời, đôi lúc biết bồi hồi
Chợt tỉnh giấc khi thu sang gõ cửa

----
07/8/2013


Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

NGÀY 27/7… VỚI NỖI ĐAU CHIẾN TRANH


NGÀY 27/7…  VỚI NỖI ĐAU CHIẾN TRANH

Chiến tranh đã qua rồi,.. sao còn nóng hổi
Bốn mươi năm
Những kiếp người vẫn đang nhức nhối… nỗi đau
Đứa bé mắt lồi to
Một vầng mây trắng lang thang vô định
Dưới cánh tay teo quắp…
Đi ô xin – màu chết..!
Chẳng buông tha…

Chiến tranh qua rồi,… cô Thanh niên xung phong
Giờ đây đã già
Vẫn nhọc nhằn luống rau, mái lá… mưu sinh
Yêu Tổ Quốc mình theo năm tháng
Tương lai đặt nơi lồng ngực… rạng ngời.
Tình đồng đội… biển khơi
Một mắt nheo cười, một mắt gửi lại… Trường Sơn.
Không một oán hờn, trách cứ.
Vĩ đại… bình dị vô thường.

Chiến tranh qua rồi,… anh biệt động thành
Trên chiếc xe lăn
Chủ tự doanh,… tay run xếp tập vé số
Vô địch Ma ra tông, về sau anh nghị lực…
Chân để lại chiến trường.
 Bớt nặng “hậu phương”…
Xe lăn ngang dọc…!
Người đời nhìn thấy anh chỉ muốn khóc
Anh cười hiền khô…
Anh hùng… quá hư vô!
Trăng mười sáu treo trễ… rạng mai.

Chiến tranh qua rồi,… bốn mươi năm
Còn đang nóng hổi
Mộ liệt sỹ vô danh… âm dương cách trở.
Đắng lòng.

Chiến tranh qua rồi,… còn tôi, còn bạn
Còn cả chúng ta
Mãi mãi tri ân những anh hùng liệt sỹ
Bia mộ khắc giang san
Những tấm thân điêu tàn vì độc lập.

Chiến tranh qua rồi,…
Có tôi, có bạn và chúng ta
Hòa cùng chung sức xây nước nhà
Mỗi người mỗi cách sao cho tốt
Thỏa niềm mong mỏi lớp anh cha.

----
                  27/7/2013