Trước cửa nhà mình, có còn không
Bằng lăng hè trước cây còn trồng
Xua dịu cái nóng trưa oi bức
Hay vào quên lãng cõi hư không
Bình yên một thuở dẫu hàn vi
Dép nhựa Tiền Phong có nghĩa gì
Đôi chân cuốc bộ khi đến lớp
Xôn xao phượng thắm đến mùa thi
Dạo ấy bao cấp nghĩ cũng kỳ
Cái thiếu quanh năm chẳng hề chi
Tình người ấm áp luôn chia sẻ
Mà nay ác mộng có còn gì
Quan thì tham nhũng lòe thiên hạ
Giáo điều đạo đức như hát ca
Dân đen chỉ cúi đầu vâng dạ
Dẫu sai một chút dễ hầu tòa
Bao giờ cho đến được ngày xưa
Thanh bình mưa bụi đêm giao thừa
Khói pháo nhẹ bay ngày xuân mới
Bâng khuâng ngày ấy chút thoi đưa
Phố chẳng ồn ào,... tiếng rao đêm
Mùa thu xào xạc lá rớt thềm
Gót ai khua nhẹ trên phố vắng
Yên bình nơi ấy bình yên thêm
Phố cổ xa xưa bỗng thật gần
Gửi bao bùi ngọt lẫn trầm luân
Trĩu nặng trên vai ngày lẫn tháng
Mà đưa tay với… xa muôn phần
Về nơi Hoàn Kiếm thật xa xôi
Mã Mây phố cổ cũng bồi hồi
Giật mình chiêm bao vừa tỉnh giấc
Chỉ còn hình ảnh lẫn trong tôi…
Trước cửa nhà mình, có còn không
Phố cổ người xưa còn nhớ trông
Phiêu bạt muôn nơi xa xôi đó
Cuộc sống phương nao có mầu hồng
Trước cửa nhà mình… chỉ ngắm trông…!