Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

CHẲNG LÀ THI SĨ








CHẲNG LÀ THI SĨ



Anh chẳng làm thi sĩ đâu em
Vì tình yêu chỉ là ảo tưởng
Và cuộc đời nhiều khi mắc vướng
Chuyện phù du có thật  bao giờ

Cho dẫu rằng lỡ thích yêu thơ
Thì cũng chỉ là dòng viết lén
Ước nhỏ nhoi còn chưa trọn vẹn
Thì lấy đâu giai điệu mượt mà

Thế gian này mà thiếu thi ca
Giấc mơ xưa có còn cổ tích
Những em bé đâu còn biết nghịch
Chuyện buồn vui, nên khóc hay cười

Anh cũng chẳng thi sĩ mưa rơi
Lệ nhạt nhòa,… cuộc tình bi lụy
Hay ngẩn ngơ nhặt cành phượng vĩ
Miệng thì thầm chẳng biết về đâu

Anh chỉ mong một phép nhiệm mầu
Cuộc đời này trao nhiều nhân ái
Điều thánh thiện luôn luôn hiện tại
Trong thẳm sâu của mỗi con người

Nhân gian kia sẽ cất tiếng cười
Rồi ai ai cũng thành thi sĩ
Để anh được đắm trong mộng mị
Tan vào mình lẫn khúc thơ ca

Sự thật đời lại quá khác xa…
Thôi em nhé,… chẳng làm thi sĩ…


_______
                SG - 07/4/2016