Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

NẤNG... CHO EM






 NẮNG... CHO EM


Gửi em chút nắng ươm đông tàn
Mà sao lòng cứ mãi nặng mang
Em đi sao đông vắng lạnh thế
Muốn gửi lòng mình chút nắng hoang

Một chút nắng thôi, cõi hư không
Sợi nắng mong manh, lúc siêu lòng
Cũng đủ con tim kia ấm lại
Cho môi thêm thắm, má em hồng

Hà Nội, em ơi lạnh lắm không
Người xa, kẻ cách, lắm bâng khuâng
Chiều nay có về, tan tầm phố
Giữ ấm, gửi theo chút nắng hồng…

Gửi nắng phương xa, chút nắng trong
Nếu em dạo phố lúc thong dong
Thì em cũng đừng về trễ nhé
Kẻo giọt nắng khuya, chẳng rọi lòng.

Anh biết Sa Pa tuyết phủ dày
Nhưng mà em có biết không đây
Vẫn nồng, vẫn ấm khi băng xuống
Vì giữa tim ta bạn tràn đầy.

Thôi rồi xa nhé, nỗi bâng khuâng!
Gửi em màu nắng phút tang bồng
Dẫu cho muôn lối, đời ngược bước
Đừng quên giọt nắng lúc hư không.
             


15:02PM –  08/01/2013






Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

VŨNG TÀU ĐÊM...








VŨNG TÀU ĐÊM…


Vũng Tàu, đêm...
Yên bình quá! em ơi!...
Sao sóng trong ta cứ da diết bồi hồi
Hạt cát lòng dường như se chát lại
Bởi vì em tựa vị muối mặn mòi.

Anh vẫn biết...
Anh không là chuyện cổ tích xưa
Như chàng Sơn Tinh trên núi,
Như thần Thủy Tinh dâng sóng biển.
Nhưng lỡ vô thường...
                      khuấy động biển tình em...

Vũng Tàu, đêm...
Yên ả quá! em ơi!...
Sao sóng trong ta cứ nhen nhóm cuộn lời,
Để quện đan, từng cơn thành gió xoáy,
Cuốn em theo vào cơn bão biển tình...

Anh ước mình...
Như thần đèn A La Đanh có phép,
Níu thời gian, kéo địa lý xích lại gần.
Để tay trong tay, anh và em mãi mãi
Sẽ yên bình... như biển... Vũng Tàu... đêm!...




Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

YÊU...




YÊU...!

Em không ở bên anh
Nhưng em luôn xuất hiện
Em không trong tiếng cười
Nhưng con tim vui mãi...

Có những đêm xuất hiện
Em như một thiên thần.
Giật mình tưởng chiêm bao
Em mờ dần xa mãi!...

Những chữ yêu khó giải,
Những tình nồng chẳng phai,
Những vòng tay còn ấm,
Những nhớ nhung còn dài...

Và như thế, em ơi,
Tình mình là mãi mãi!
Con tim yêu ngây dại
Đến núi... lặng sững sờ !

Anh chẳng biết làm thơ,
Chỉ vài dòng viết vội,
Trong phút giây bối rối,
Em !.. nhớ đến nao lòng !




Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

NHỚ...





NHỚ ...

Đường Sài Gòn em ơi!
Chiều nay nhớ....
Nhớ con phố đông,
              … Nhớ quán xá lên đèn...
Nhớ ánh mắt em,
              … Nhớ giọng nói ngoan hiền.
Để tim giấu trọn khát khao,
                     … Được bên em tối trong quán nhỏ.
Người nghệ sỹ với cây đàn,
              … Ru hồn anh nỗi nhớ.
Ly trà ấm trên môi,
              … Anh ngỡ uống men tình.
Em không nói....
              … Nhưng lòng anh rất biết.
Gần bên anh,
              … Em trút hết ưu phiền.
Chuyến bay chiều
              … Anh đổi chuyến bay đêm.
…Vì chỉ muốn gần em thêm chút nữa.
Trên sân ga có ai như anh nhỉ,
… Ích kỷ vô cùng...
… Mong lỡ chuyến bay.
Nếu hành khách có ai, mà họ biết
Tức đến điên người,
… Họ chắc... xé xác anh.
Nhớ em, anh như một... thằng khùng.
… Chỉ muốn ước...
                     … những điều... không ai thích.
Nhưng với anh... chắc đó là sự thật.
Em vừa thật gần... nhưng cũng thật…
                                             ... cách xa…!