Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2024

BÂNG KHUÂNG HÀ NỘI

 BÂNG KHUÂNG HÀ NỘI

Hà Nội giờ khác quá
Bao thay đổi đã qua
Dẫu là con phố cũ
Khoác áo màu nhạt nhòa
Hà Nội giờ chỉ còn
Mãi ở trong ký ức
Giấu kín sâu lồng ngực
Một thuở thời vàng son
Hà Nội một kiếp người
Vùi mình trong lam lũ
Mà chẳng thể nào đủ
Xa xỉ phút thảnh thơi
Cơn gió nào lả lơi
Quyến rũ mùa thu tới
Biết muộn mà chẳng vội
Chửa ôm trọn dòng đời
Hà Nội gió heo may
Nỗi khát khao đến cháy
Lá rơi nghiêng rất nhạy
Khẽ nhẹ cuốn cùng ngày
Hà Nội nỗi riêng chung
Của tuổi thơ đánh mất
Vui buồn đau sự thật
Quay lại chẳng được cùng
Hà Nội… Hà Nội ơi
Bao nỗi niềm chơi vơi
Dẫu bao mùa thay lá
Chỉ con tim thật thà...!
_________





CHÚC MỪNG NGÀY BÁO CHÍ CÁCH MẠNG VIỆT NAM 21/6

CHÚC MỪNG

NGÀY BÁO CHÍ CÁCH MẠNG VIỆT NAM 21/6

Dẫu lang thang theo gió
Mây bồng bềnh cuối trời
Dòng sông lười chảy khó
Cũng cuốn về biển khơi
Mọi nỗi niềm chơi vơi
Dẫu chẳng nói lên lời
Cuộc đời dù được mất
Cứ để lòng thảnh thơi
Những gì ai cũng thích
Thì cứ để cùng nghe

Tia nắng nào chiếu đủ
Khi bóng khuất sau hè
Mọi ngày như mọi ngày
Tình yêu khi đã say
Hương men nồng bỏng cháy
Đất trời như cuồng quay
Vẫn chưa trọn giấc say
Trăn trở điều rủi may
Dẫu biết là không thể
Vẫn trôi theo tháng ngày...!
😜 😜 😜







HUẾ









HUẾ
Chợt thấy Huế trong men bia chiều tối
Hồn lâng lâng một cảm xúc dâng trào
Nhìn vô định mà chẳng hiểu vì sao
Giữa hiện tại lẫn hư hao chốn cũ
Đến với Huế biết bao lần cho đủ
Chiếc lá rơi cũng chợt thấy ngẩn ngơ
Có phải chăng phôi thai nhạc và thơ
Những kiệt tác dân gian gọi nhạc Trịnh
Những câu hò ai ngọt hơn thả thính
Dáng thướt tha kín đáo bên Trường Tiền
Có cái nhìn tiếng nói rất là riêng
Khiêm tốn lắm nhưng cũng đầy hóm hỉnh
Vòm vọng các bao mái chùa cổ kính
Lặng ngắm nhìn mới nghe rõ tim mình
Có những điều bỡ ngỡ chuyện hiển linh
Dường như đã lẫn vào kinh thành Huế
Nếu chưa đi mà nghe qua chuyện kể
Huế cũng buồn như câu hát dòng Hương
Huế bình dị và cũng rất khiêm nhường
Nhưng khi đến níu lòng bao lữ khách
Một không gian chẳng ồn ào thanh bạch
Lạc cõi thiền man mác đến tận cùng
Những suy tư và những thứ riêng chung
Đều tan chảy như vô tình buông bỏ
Chặng đường đời dẫu quanh co dù khó
Mọi nỗi niềm chưa tỏ cũng như cho...
_______












TỊNH TÂM

 TỊNH TÂM

Hoàng hôn gác mái tận cuối chùa
Một đời khi thác chẳng hơn thua
Tà dương quấn quýt sau vòm lá
Lìa trần họ khóc ta vui đùa...
_______
P/s: hình ảnh minh họa photoby: Phạm Văn Trụ