Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013

NGÀY CỦA CHA

    
      NGÀY CỦA CHA
                                     
Không tượng đài, chẳng rực rỡ cờ hoa
Vắng cái bắt tay, thiếu câu chúc ồn ào…
Vẫn bình dị, bên đời buông nhè nhẹ
Ngày nối ngày, mây trôi,.. Cha lặng lẽ..!

Giấu gian lao dưới tóc sương trắng xóa
Da đồi mồi cha vùi mọi nỗi đau
Có tình nào đong nặng nghĩa cha đâu
Cho dù đầu chúng con, hai thứ tóc
Cho dù chúng con dẫu còn cực nhọc
Cũng không ví bằng một góc của người
Hạnh phúc là khi nhìn thấy cha cười
Thế giới này, dường như đơn giản thế
Bước chân cha, trải qua nhiều thế hệ
Pháp tràn qua, Hà Nội… lệ căm thù
Ba  lần Hỏa Lò, đêm vượt âm u
Để kháng chiến đến ngày toàn toàn thắng
Nào là “tàu bay”, “tàu ngầm, tàu lặn”
Chẳng lung lay tình mặn với lòng son
Vinh quang là khi Tổ Quốc vẫn còn
Còn soi sáng cho người dân độc lập.

Và nhìn cha giờ đây, chiều đứng bóng
Chẳng ham màng vài danh vọng nhỏ nhen
Cho dẫu chỉ là “ánh đèn’’ vời vợi
Cũng chỉ là sao lạc, giữa bầu trời
Con biết rằng không thể sánh cha ơi
Mà sao vẫn thấy cay nơi sống mũi
Cuộc đời tuy có lúc vinh, lúc tủi
Lúc giận hờn, lúc khóc, lúc phải cười
Mà Cha sống chỉ có Đức Nhân thôi
Lòng nhân ái bao dung muôn tất cả.
Khi gặp cha, bao nhớ nhung giải tỏa
Chốn yên bình, tựa tượng đá ngàn thu

Ngày vinh danh, tưởng nhớ, tựa phù du
Tượng không tạc,.. người cha dù huyền thoại
Nhưng bóng người còn lưu truyền mãi mãi
Trong con tim in đậm, khắc cha già..!

---

23h30’ -  16/06/2013



Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

TÂM TRẠNG...!



TÂM TRẠNG…!



Có những điều không thể nói thành lời

Có những chuyện muốn chôn vùi dĩ vãng

Tất cả chỉ là… lãng đãng mây trôi

Một mình ta ngồi,.. nhớ nhung tất cả



Lá rơi vô tình… rơi vào khoảng vắng

Chạm vết thương lòng… se sắt chiều thu

Gác tạm bên mình chuyện cũ âm u

Coi như một bước đệm khỏi xứ mù

Gieo nhành nắng cho nụ đời khát vọng

Thành công nào… không mảnh gai đẫm bóng

Tim không chia, xước, cắt, mắt lệ nhòa

Đời không chỉ là những bản tình ca

Đôi khi là những cung đàn sai nốt

Đôi khi khiến con tim mình giật thột

Như khẽ khàng, sống chậm bớt ngã hơn

Hạnh phúc là khi nắng rỗi, mưa hờn

Được sẻ chia bên người thương mến nhất

Như tình yêu như khi được, lúc mất

Rất mong manh khi tình đã đong đầy

Cũng nhẹ nhàng như những bóng mây

Khi vần vũ như những ngày giông bão



Cuộc đời tựa như con thuyền chao đảo

Giữa mênh mông hoang vắng, biển vô bờ

Nên đành vậy, chỉ mượn chút vần thơ

Tựa hạt muối, cho biển đời bớt nhạt…!



04/06/2013



                               










 (Hình chỉ mang tính minh họa)

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

KÝ ỨC THÁNG 5






KÝ ỨC THÁNG 5




Ngày tôi đi, tháng 5 chợt gọi

Con phố buồn, rũ lá phượng rơi

Đêm nghe xa, sầu như chợt tới

Tiếng ve buồn, nước mắt chực rơi



Ký ức tháng 5 chợt về

Ngô nghê,… không hướng

Thư viết vội,… chưa trao

Rơi vào khoảng tim hoang vắng

Hồ Tây gợn sóng,.. cá quẫy thuở nào…!

Cô bạn học… không lần hẹn, chẳng lời trao

Như hương cau, têm trầu cánh phượng…

Phù du rơi.. đêm dài mộng mị…

Thoắt đến, chợt đi.

Vác tuổi đời nặng nhọc trên vai

Hòa sương mai mái tóc

Vẫn ngô nghê tìm… tháng 5 chưa kịp bóc

 Block lịch lăn lóc… cõi hư vô.



Ta về tìm lại tháng 5 xưa

Tiếng chuông hoài niệm…! phố Nhà Thờ

Tháp rùa tha thướt bên liễu rủ

Em còn ngồi đón ngọn gió đưa



Dẫu rằng chưa kịp đếm tháng 5

Tim đã cháy rực toàn cánh phượng

Nhân gian kia dù ngàn độ lượng

Tháng 5 xưa… đâu dễ… quay về…!





05/2013




Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013

NGÀY GIỖ CHA


 











      
    NGÀY GIỖ CHA

                                              (Gửi bạn Th.)

Người giàu có là người còn cha mẹ
Bậc sinh thành, ơn tựa núi cao
Đứng trước người mà lòng thấy nao nao
Ta nhỏ bé, bên trời cao lồng lộng
Hỡi mây rộng, chợt bay cao phút chốc
Cho ta gửi thêm, đốt nén nhang lòng
Xin vái lạy thành kính, nỗi nhớ mong
 Dâng lên người mà không gì sánh nổi
Dù trên kia nhìn trời cao, chín suối
Vẫn chở che con mỗi bước tháng ngày
… Một đời cha mẹ,… con nào có hay…!




Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

NẾU MAI... CÔ ĐƠN





NẾU MAI ... CÔ ĐƠN
 

Mùa thu thay lá có nói gì
Một thoáng gợn buồn đâu sá chi
Mong sao xuân tới thêm xanh lá
Cây thời trổ nụ, ái tình si

Bến xưa vắng bóng một con đò
Chợ chiều thưa thớt mấy người cho
Quá giang, đưa tiễn hay chung lối
Duyên phận, bến xưa hỡi con đò

Phù xa nhuộm đỏ một bến sông
Sao đò không tới, khách tang bồng
Để thêm lưu luyến lòng tri kỷ
Tựa bến năm xưa cứ ngóng trông

Nếu về ghé lại bến đò ngang
Nhớ qua nhà nhỏ, dãy cuối làng
Gốc đa bến chợ em còn nhớ
Tình còn dang dở trĩu lòng mang.

Một mai em thấy lúc cô đơn
Thì hãy coi tôi một gã "bờm"
Ru dịu lòng nàng trưa oi ả
Ru tình nhụy thắm, hoa cỏ đơm...