Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

TỨC CẢNH… THIỀN THẤT TRÚC LÂM BẢO SƠN




TỨC CẢNH… THIỀN THẤT TRÚC LÂM BẢO SƠN


Nhân gian bội phần,
Vì niềm tin mà… vui sống
Mất niềm tin…
Không sống nổi chỉ một ngày
Ai gieo giọt nước đắng cay thế
Để trời kia, Ngưu Lang, Chức Nữ đẫm sụt sùi
Đường quang mà ướt vậy lòng thiên hạ
Báo hiếu mùa này, Vu lan... nhang khói cay

Cha mẹ sinh con kiếp nợ đời
Lòng người thay đổi khó nông coi
Vén tay kéo mây trời xếp lại
Dưỡng dục mẹ cha, mấy kiếp người…

Vậy nên báo hiếu phận con, tôi
Thường xuyên ấy đạo của đất trời
Đừng vì tháng bảy Vu lan tới
Sám hối dẫu cho cũng xa vời

Niềm tin cửa phật, Đức Thích Ca,…
Nam mô sám hối cõi la bà
Cha mẹ dưỡng sinh, đời phật sống
Ngàn năm con lạy A di đà…
Mô Phật…!

----

26/7/2013








Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

NGẪU HỨNG THU...




NGẪU HỨNG THU…

Bỏ lại sau tất cả gió heo may
Chiếc lá cuộn, lăn tròn vàng ngơ ngác
Bên kia song, dương cầm ai rớt nhạc
Ngỡ quên rồi, vẫn thổn thức thu ơi

Gió vô tình hay chiếc lá thu rơi
Khẽ gõ cửa những nỗi buồn vô cớ
Những nỗi đau tựa như duyên kiếp nợ
Thôi ta đành cất vội, giấu vào thơ

Rồi có lúc cũng như ngẩn như ngơ
Gió lùa vào hồn sao se sắt quá
Ngỡ con tim như đang treo ngàn tạ
Hồi hộp nhìn nhè nhẹ lá cuốn xa

Đến một ngày nhìn thấy nhau khác lạ
Dáng hanh hao trong sắc nắng thu vàng
Một ngày em bước vội,.. bước sang ngang
Mùa thu ấy,... mùa thu đầy cỏ úa.

Mùa thu tới,… mùa mang đâu tàn lụi
Chỉ vô tình làm lạnh khẽ tim thôi
Sống trên đời, đôi lúc biết bồi hồi
Chợt tỉnh giấc khi thu sang gõ cửa

----
07/8/2013


Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

NGÀY 27/7… VỚI NỖI ĐAU CHIẾN TRANH


NGÀY 27/7…  VỚI NỖI ĐAU CHIẾN TRANH

Chiến tranh đã qua rồi,.. sao còn nóng hổi
Bốn mươi năm
Những kiếp người vẫn đang nhức nhối… nỗi đau
Đứa bé mắt lồi to
Một vầng mây trắng lang thang vô định
Dưới cánh tay teo quắp…
Đi ô xin – màu chết..!
Chẳng buông tha…

Chiến tranh qua rồi,… cô Thanh niên xung phong
Giờ đây đã già
Vẫn nhọc nhằn luống rau, mái lá… mưu sinh
Yêu Tổ Quốc mình theo năm tháng
Tương lai đặt nơi lồng ngực… rạng ngời.
Tình đồng đội… biển khơi
Một mắt nheo cười, một mắt gửi lại… Trường Sơn.
Không một oán hờn, trách cứ.
Vĩ đại… bình dị vô thường.

Chiến tranh qua rồi,… anh biệt động thành
Trên chiếc xe lăn
Chủ tự doanh,… tay run xếp tập vé số
Vô địch Ma ra tông, về sau anh nghị lực…
Chân để lại chiến trường.
 Bớt nặng “hậu phương”…
Xe lăn ngang dọc…!
Người đời nhìn thấy anh chỉ muốn khóc
Anh cười hiền khô…
Anh hùng… quá hư vô!
Trăng mười sáu treo trễ… rạng mai.

Chiến tranh qua rồi,… bốn mươi năm
Còn đang nóng hổi
Mộ liệt sỹ vô danh… âm dương cách trở.
Đắng lòng.

Chiến tranh qua rồi,… còn tôi, còn bạn
Còn cả chúng ta
Mãi mãi tri ân những anh hùng liệt sỹ
Bia mộ khắc giang san
Những tấm thân điêu tàn vì độc lập.

Chiến tranh qua rồi,…
Có tôi, có bạn và chúng ta
Hòa cùng chung sức xây nước nhà
Mỗi người mỗi cách sao cho tốt
Thỏa niềm mong mỏi lớp anh cha.

----
                  27/7/2013



Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

NGẪU HỨNG MƠ ĐÊM...


NGẪU HỨNG MƠ ĐÊM…

                    (Gửi: LS)

“Đêm qua mơ tiếng anh về,
 bàng hoàng chợt tỉnh bốn bề vắng tanh ....!
Giật mình đi lại loanh quanh
Ngước lên nhìn xuống, vắng tanh một mình”
Đêm qua đến thật vô tình
Bồi hồi chợt mộng thấy hình bóng ai
Đêm qua đêm đến thật dài
Mơ người yêu dấu ngồi hoài chẳng đi
Đêm qua, đêm thật lâm ly
Khi mơ, lúc thức… ước gì gọi tên
Nửa đêm nghe tiếng rỉ rên
Côn trùng gặm nhấm… buồn trên nỗi buồn…!
Nửa đêm lại đổ mưa tuôn
Ướt tình cô nữ,.. nỗi buồn mênh mang
Tỉnh mơ, lệ rớt hai hàng
Xốn xang trống trải,… hỡi chàng… cùng ai…!
Đêm nay, đêm ước… thật dài…!

---
19/7/2013





Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

TRIẾT LÝ SAY...

                                (Hình chỉ mang tính minh họa)


TRIẾT LÝ SAY…

Khi say triết lý như cụ tổ
Tỉnh rồi mới thấy sự ở ta
Cuộc đời, ngẫm kỳ mà cũng lạ
Mới vấp rồi,.. mà ngã chẳng tha

Tuy rằng cốt cách tại chữ tâm
Cốt hay mà cách dại đôi lần
Ở đời thiên biến, muôn vạn hóa
Nhục vọng con người… “tham si sân”…!

Lẽ đời thường vậy, chỉ thế thôi
Gian truân, run rủi tại thói đời
Âu do cũng số, trời thiên định
Muốn phất, lộc to,… phải đợi thời

Nói vậy, cũng đừng chớ bi quan
Tâm hay tính tốt, chắc an nhàn
Thiện nhiều, tích đức,… điều mong tốt
Tiền tài, danh vọng… ắt vẹn toàn..!

Thôi rồi ta cứ nhậu vài ly
Khỏi cần lý sự, khỏi thị phi
Kệ cho nhân gian thủ đoạn hết
Rượu say, ta tỉnh,… họ li bì…!

---

19/07/2013



Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

VÙNG HOÀI NIỆM…


                      VÙNG HOÀI NIỆM…
                         
                                      (Gửi: H)


Em buông chân xuống…
Mặt hồ nghiêng, im lặng sóng…
Em ngồi in bóng…
Gió thì thào,.. điệp khúc thuở đã qua
Thời vụng dại,.. phập phồng tà áo trắng
Phơi phới bay, tuổi mộng với mơ ngà
Đường đời chỉ giát những bản tình ca…
Khúc giao hòa năm tháng…
Mái tóc bồng,.. xõa rủ chiều chạng vạng
Vẫn lênh đênh hoài niệm một kiếp người
Một kiếp người đầy ắp những xa xôi…
Khát vọng thời con gái…
In hằn trong khóe mắt chân chim…

Lang thang vùng hoài niệm
Gặp lại nhau,..
Câu chúc, lời chào,… xôn xao ký ức!
Nỗi đau vô tình… khan lồng ngực
Xót xa mình…  đánh rớt… nỗi hư vô
Thôi cũng đành, chốn cũ,… mái tranh xô
Đủ điệp khúc cho… chiều lam đượm khói
Có những khi, làm cho mình mệt mỏi
Dấu chân hoang, đôi lúc… chợt quay về…!


---


03/07/2013





Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

CUỘC CHƠI...




CUỘC CHƠI…
                                  (Gửi: Ms.L)

Đến khi ta Tịnh, đời sẽ An
Mà sao lại thấy quá hoang tàn
Con tim trống trải, sao lạnh thế
Tự dối lòng mình… bớt xốn xang

Một giây phút thôi lúc vắng trông
Một kiếp xuân sang, phận má hồng
Cớ sao chìm nổi bao ngày mộng
Chốn cõi đi về không trống không

Xe ai lộng lẫy bước theo chồng
Cuộc vui hay dở chỉ biết trông
Số phận đón đưa, theo từng kiếp
Chạnh lòng đành vậy… ngắm bến sông..!

Nếu đời chỉ mãi vốn thế thôi
Ta tìm cửa Phật, chốn dung ngồi
Nương nhờ an tịnh nơi trần thế
Cho dẫu tình này rớt… buông trôi…

Thôi đành an phận mặc số trời
Kệ cho thua được lúc đầy vơi
Thiên hạ bon chen,.. cười ngạo nghễ
Nhân tình thế thái… ấy cuộc chơi…!

----
01/07/2013


Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013

NGÀY CỦA CHA

    
      NGÀY CỦA CHA
                                     
Không tượng đài, chẳng rực rỡ cờ hoa
Vắng cái bắt tay, thiếu câu chúc ồn ào…
Vẫn bình dị, bên đời buông nhè nhẹ
Ngày nối ngày, mây trôi,.. Cha lặng lẽ..!

Giấu gian lao dưới tóc sương trắng xóa
Da đồi mồi cha vùi mọi nỗi đau
Có tình nào đong nặng nghĩa cha đâu
Cho dù đầu chúng con, hai thứ tóc
Cho dù chúng con dẫu còn cực nhọc
Cũng không ví bằng một góc của người
Hạnh phúc là khi nhìn thấy cha cười
Thế giới này, dường như đơn giản thế
Bước chân cha, trải qua nhiều thế hệ
Pháp tràn qua, Hà Nội… lệ căm thù
Ba  lần Hỏa Lò, đêm vượt âm u
Để kháng chiến đến ngày toàn toàn thắng
Nào là “tàu bay”, “tàu ngầm, tàu lặn”
Chẳng lung lay tình mặn với lòng son
Vinh quang là khi Tổ Quốc vẫn còn
Còn soi sáng cho người dân độc lập.

Và nhìn cha giờ đây, chiều đứng bóng
Chẳng ham màng vài danh vọng nhỏ nhen
Cho dẫu chỉ là “ánh đèn’’ vời vợi
Cũng chỉ là sao lạc, giữa bầu trời
Con biết rằng không thể sánh cha ơi
Mà sao vẫn thấy cay nơi sống mũi
Cuộc đời tuy có lúc vinh, lúc tủi
Lúc giận hờn, lúc khóc, lúc phải cười
Mà Cha sống chỉ có Đức Nhân thôi
Lòng nhân ái bao dung muôn tất cả.
Khi gặp cha, bao nhớ nhung giải tỏa
Chốn yên bình, tựa tượng đá ngàn thu

Ngày vinh danh, tưởng nhớ, tựa phù du
Tượng không tạc,.. người cha dù huyền thoại
Nhưng bóng người còn lưu truyền mãi mãi
Trong con tim in đậm, khắc cha già..!

---

23h30’ -  16/06/2013



Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

TÂM TRẠNG...!



TÂM TRẠNG…!



Có những điều không thể nói thành lời

Có những chuyện muốn chôn vùi dĩ vãng

Tất cả chỉ là… lãng đãng mây trôi

Một mình ta ngồi,.. nhớ nhung tất cả



Lá rơi vô tình… rơi vào khoảng vắng

Chạm vết thương lòng… se sắt chiều thu

Gác tạm bên mình chuyện cũ âm u

Coi như một bước đệm khỏi xứ mù

Gieo nhành nắng cho nụ đời khát vọng

Thành công nào… không mảnh gai đẫm bóng

Tim không chia, xước, cắt, mắt lệ nhòa

Đời không chỉ là những bản tình ca

Đôi khi là những cung đàn sai nốt

Đôi khi khiến con tim mình giật thột

Như khẽ khàng, sống chậm bớt ngã hơn

Hạnh phúc là khi nắng rỗi, mưa hờn

Được sẻ chia bên người thương mến nhất

Như tình yêu như khi được, lúc mất

Rất mong manh khi tình đã đong đầy

Cũng nhẹ nhàng như những bóng mây

Khi vần vũ như những ngày giông bão



Cuộc đời tựa như con thuyền chao đảo

Giữa mênh mông hoang vắng, biển vô bờ

Nên đành vậy, chỉ mượn chút vần thơ

Tựa hạt muối, cho biển đời bớt nhạt…!



04/06/2013



                               










 (Hình chỉ mang tính minh họa)