Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

CHÚT TÂM TÌNH 20/10





CHÚT TÂM TÌNH 20/10



Chẳng phải chuyện cổ tích đâu anh
Chẳng phải mùa về cây thay lá 
Chẳng phải thu sang đẹp khôn tả
Mà tình yêu trao cả cho anh


Và chuyện đời đôi lúc mong manh
Trái tim nhỏ hướng dành cha mẹ
Thời gian nhiều tặng riêng con nhé
Chút thân mình gửi lại chồng yêu


Điệp khúc quay hết sớm lại chiều
Chỉ nếp nhăn riêng mình nhận lấy
Chẳng chia ai thôi đành giữ vậy
Nên sắc tàn xuân chợt phôi phai


Nhắn nhủ ai chung bước đường dài
Nên trân quý những gì đang có
Nếu mai này xác cây xanh cỏ 
Hiểu ra rằng thì quá muộn màng


Ngày tháng mười, hai mươi vừa sang
Nhờ nói hộ đôi lời gửi gắm
Mong chị em thêm tươi đằm thắm
Hạnh phúc vui mái ấm gia đình…!


_________
SG- 20/10/2017




THÁNG 10




THÁNG 10



Tháng mười đã về rồi đấy ư
Như giả vờ chạm tay cái rét
Nỗi buâng khuâng mơ hồ nghèn nghẹt
Thoáng đầu mùa hương cốm bay qua


Tháng mười buông trước mái hiên nhà
Níu thời gian chóng về chợt tối
Để lũ chim nhanh vể tổ cội
Mỗi gia đình sớm được sum vầy   


Tháng mười về trên mỗi nhành cây
Thay áo mới, lá thu mùa rụng   
Cho mắt em chẳng còn lúng túng
Ngày tân hôn hạnh phúc tràn trề


Tháng mười về cho thỏa đam mê
Cúc lại nở trên trang nét cọ
Họa sỹ già bao năm vẫn đó
Dáng mặc trầm phố cổ rêu phong


Tháng mười về gợi nỗi nhớ mong
Vòng tay ôm, chia ly bịn rịn
Lời cầu hôn mãi đương giấu kín
Cúc phôi phai lỡ một xuân thì


Tháng mười về kẻ nhớ người đi
Cánh buồm nâu Sông Hồng ngày đó
Nước vẫn trôi, phù sa vẫn đỏ
Chẳng chuyển màu dẫu lạnh vừa sang


Tháng mười gieo bao nỗi đa mang
Tiếc thu đi, chưa kịp quay gót
Vương trên môi lịm như trái ngọt
Tặng tháng mười se lạnh hanh hao


Tháng mười sang thoảng nhớ cồn cào
Dẫu chưa gặp một lần… cũng nhớ…

___________
SG – 03/10/2017



Thứ Sáu, 8 tháng 9, 2017

MÙA VU LAN






MÙA VU LAN


Bông hồng cài áo những ai
Còn cha còn mẹ… ngày dài… vinh quang
Nếu thời hoa trắng cài ngang
Hằng năm hãy nhớ Vu lan thì về
Cho dù thành phố, làng quê
Mở lòng bác ái tràn trề yêu thương
Dẫu là khuất núi thiên đường
Chúng sinh thất bước, hành hương nẻo nào
Vái tay chắp lạy trời cao
Đền ơn dưỡng dục sánh sao cho vừa
Sống nên chậm, tình bớt thưa
Để còn báo hiếu như mưa thấm dần
Vào mùa đại xá vong ân
Nhằm trong tháng bảy ngàn lần khắc ghi
Mẹ cha sống được mấy thì
Đừng làm Người khóc những gì khổ tâm
Khi xưa Bồ tát âm thầm
Kiều Liên(*) cứu mẹ lỗi lầm sẽ qua
Biết trân biết quý trẻ, già
Biết yêu nhân loại ắt là chân tu.


-----------------
Kiều Liên(*):  Bồ tát Mục Kiều Liên (tu thành chính quả)


08/9/2017
     





Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

NẮM TAY NHAU






NẮM TAY NHAU


Ngày xưa anh nắm tay
Lặng im em chẳng nói
Để trái tim mời gọi
Dẫn đến một con đường

Nở đầy nụ yêu thương
Của tình yêu cháy bỏng
Hạnh phúc cây tỏa bóng
Cùng dưới một mái nhà

Những năm tháng trôi qua
Lúc bình yên, sóng gió
Thời gian dẫu bỏ ngỏ
Tay có buông bao giờ

Đường đời lắm bất ngờ
Ngã rẽ thì nhiều quá
Lỡ vướng con gió lạ
Dễ lạc cuốn mất nhau

Cây Tình yêu nhiệm màu
Chẳng tự nhiên xanh mãi
Mùa xuân tuy lùi lại
Phiêu lãng cũng vô cùng

Nắm tay để bước chung
Mặc đường trơn dễ ngã
Dù thuyền nghiêng sóng ngả
Để ta vẫn là ta

Tình đẹp chẳng đâu xa
Chỉ thoáng nhìn đắm đuối
Cũng trở thành nguồn cội
Tay xiết đến vô cùng

Hạnh phúc ngôi nhà chung
Trao yêu thương cùng giữ…


----------

SG, 23/8/2017


Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

SEN CUỐI THU






SEN CUỐI THU



Sen cuối thu,.. nhớ mảnh niêu đất vỡ
Lăn lóc cuối sân, rêu mốc góc vườn
Hương cuối mùa chợt thoáng nỗi vấn vương
Ai vừa rắc tinh khôi thơm đến lạ


Những chuyện tình thường mong manh như lá
Khi đong đầy là lúc dễ chia phôi
Hương sen kia dẫu biết cũng lâu rồi
Vẫn ngơ ngẩn bâng khuâng khi rũ héo


Con chuồn kim, lượn chi mà bé tẹo
Đậu trên cành sen rủ lá quắt khô
Bay làm sao khắp hết mọi sông hồ
Đời thì ngắn mà phù du vô tận


Sen cuối thu, nhẹ lòng “sân – si - hận”
Đếm thảnh thơi trong giây phút chiều tà
Kiếp con người dù chẳng nở như hoa
Nhưng vẫn thắm khi con tim còn đập  


Mặc cõi trần vốn bon chen tràn ngập
Đành nhủ lòng cứ buông bỏ cho đi
Vì đời ngắn, sống chẳng biết mấy khi
Đến lúc thác mang những gì theo được


Chuông kinh cầu, ngân vang điều nguyện ước
Mong mọi nhà cho dân chúng bình an
Sắc hương sen chẳng ngào ngạt huy hoàng
Là nhựa sống cho đời thêm thanh thản


Cứ mỗi khi bước chân chùng lòng nản
Ngắm sen hồng,.. tâm tịnh chốn hư vô…


----------------  

SG,  29/7/2017

Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

TRỞ VỀ…






TRỞ VỀ…


Lại trở về đây với gió ngàn
Để quên những lúc cực gian nan
Vi vu trong nắng cười ngạo nghễ
Buồn dẫu ngày mai có ngập tràn


Lại trở về đây có thế thôi
Tình đời dẫu đắng cũng đã rồi  
Ngắm nhìn giang sơn yên bình thế
Mà sao trong dạ cứ bồi hồi


Lại trở về đây tức cảnh thơ
Thời gian đâu học được chữ ngờ
Xuân trôi xa thẳm nhưng chẳng úa
Xanh mãi đời vui chuyện giấc mơ


Trở lại đây rồi, trở lại đây
Mây vờn đỉnh núi ngút ngàn cây
Quanh co sườn dốc cheo leo quá
Núi uốn chênh vênh đá với đèo


Tìm phút yên bình trở lại đây
Áng mây quện nắng nhuốm hao gầy
Đào thắm bên đường nghiêng ngả thế
Mà sao cứ đỏ cánh hây hây


Đến rồi, cũng lúc phải về thôi
Nhưng chân trĩu nặng chỉ muốn ngồi
Rượu nồng ủ quện men tình ấm
Phố núi chiều hôm mãi lên ngôi…


___________

SG – 11/5/2017


HOA GẠO

(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa của Hue Thien Than)




HOA GẠO
(Gửi: Hue Thien Than)

"Tháng ba hoa gạo nở
Tháng tư vẫn rực rỡ !"
Ươm cho hoa nắng nở
Đón hè mới vừa sang

Sớm ban mai ngỡ ngàng
Xuân qua chưa tỉnh giấc
Vui say theo cung bậc
Tím đỏ cả góc trời

Mùa nắng thật chơi vơi
Ngóng tiếng ve đến cháy
Phượng hồng đỏ muốn chảy
Về một thuở còn thơ

Tiếng bìm bịp hững hờ
Giữa trưa hè oi ả
Bím tóc ai nghiêng ngả
Tà áo trắng vụt qua

Ngày đó đã quá xa
Chỉ còn là nỗi nhớ
Nén lòng ngưng nhịp thở
Nhìn hoa gạo chợt rơi…!

------
(Hung Le)
10:20am - 11/4/2017


Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

THỜI CẮP SÁCH

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa)







THỜI CẮP SÁCH


Em dịu ngọt như nàng thơ đôi tám
Lấp ló trăng non sau rặng tre ngà
Tuổi mười sáu như mới chợt vừa qua
Còn e ấp sau cành cây phượng vĩ


Ôi thời gian buông trôi đi đâu nhỉ
Có bao giờ quay lại tuổi thần tiên
Được vây quanh lũ chúng bạn yêu hiền
Tim thổn thức như trong ngày tái ngộ


Để cùng nhau được cười đùa nhí nhố
Câu vô tình mà chẳng biết về đâu
Lời thoảng qua như chút gió hương đầu
Ôi xao xuyến nghe như hồi mới lớn...

Ánh mắt ai nhìn lòng thêm cuộn gợn
Đứa cùng bàn dùng phấn vạch chia đôi
Cái thời cả một đám bọn chúng tôi
Dẫu có thích nhưng còn khờ khạo lắm

Trường đâu xa nhưng đường đời thăm thẳm
Nên vô tình chẳng thể bước chung đôi
Ngày mỗi ngày bỗng tóc ngả đồi mồi
Và chợt thấy xa nhau là có thật

Những tâm tình trắng trong dẫu quý nhất
Cũng chỉ là kỷ vật của thời gian
Dù có đi khắp mọi núi non ngàn
Thời cắp sách là hành trang trong mộng…

Trả lại thời gian những gì đã sống
Để tôi đắm mình vào tháng ngày qua…

____________

SG-29/3/2017



UỐNG RƯỢU

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa)



UỐNG RƯỢU

Bạn hiền rượu uống chẳng say
Ngấm men tao ngộ những ngày tháng qua
Rượu nào uống chẳng ngà ngà
Đời ai cũng phải đi qua thăng trầm
Kẻ thì uống rượu ầm ầm
Người thì nhỏ nhẹ thì thầm đủ nghe
Người khôn uống chẳng bét nhè
Kẻ không lý trí “bán chè”… nghiệp dư
Rượu thì nó chẳng có từ
Một khi quá chén mệt lừ ngay thôi
Nhưng mà ông bạn nhà tôi 
Một chai bảo thiếu sợ ngồi dở dang
Thoáng nghe chợt thấy hoang mang…
Hai ông một lúc, đàng hoàng hết chai
Thì ra tửu lượng đâu “oai”
Tâm giao bạn hữu chuyện dài… quên say…

_____________

Hà Nội, 24/3/2017



Thứ Ba, 7 tháng 3, 2017

CẢM ƠN ĐỜI…



CẢM ƠN ĐỜI…


Cảm ơn đời, thời gian cuộc sống
Ngày trọn ngày hạnh phúc bình an
Vây quanh ta kỳ diệu huy hoàng
Xua bóng tối cô đơn lạc lõng

Dẫu vất vả rám da cháy bỏng
Âu cũng là tồn tại mưu sinh
Cũng đừng quên chăm sóc chính mình
Và những người thân yêu bên cạnh

Dẫu được rằng mọc thêm đôi cánh
Chẳng thể nào níu kéo thời gian
Dù có được châu báu muôn vàn
Đâu như vậy mà thêm tuổi thọ

Để tồn tại tuy rằng còn khó
Đừng quá vì vật chất phù hoa
Cho rằng là có thỏa lòng ta
Nhưng khi thác đâu mang theo được

Sống ở đời chỉ cần mong ước
Luôn sớm hôm con cháu xum vầy
Cùng bạn đời thăm thú đó đây
Tìm niềm vui tiếng cười mộc mạc

Mặc cho đời dẫu còn đen bạc
Vẫn hơn nhiều khi đã mất đi
Hết sống rồi còn biết cái chi
Có đau khổ mới hay hạnh phúc

Như dòng sông lúc trong khi đục
Cơn thủy triều con mước thấp cao
Đời quá ngắn giống tựa chiêm bao
Thôi bằng lòng, có gì vui nấy

Hoa… cỏ… hương… ấy thời mãi vậy
Cứ tỏ tình… để gió cuốn đi…

__________
SG, 06/3/2017