CÁNH ĐỒNG QUÊ
Cánh đồng quê trải dài hương
lúa
Vàng cả sân bóng mẹ nhạt nhòa
Từng khóm lúa thì thào gió nói
Quê mình giờ vắng tiếng em ca
Bóng đầu làng xõa ngọn cành đa
Để ngói thắm thêm dáng hiền
hòa
Chiều lam tỏa, khói mờ giăng
núi
Đến bao giờ, ta lại gặp ta…
Vọng lời ru từ trong cổ tích
Vàng tháng năm, bông trĩu hạt
mùa
Giọt mồ hôi mọng lăn cánh lúa
Cho vụ mùa giáp hạt truân
chuyên
Cứ mỗi chiều cò trắng chao
nghiêng
Tiếng lục lạc, trâu về đường vắng
Đành giấu che riêng mình khoảng
lặng
Con đường
mờ,.. nước mắt chợt rơi…!
-------
SG
– 27/5/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét