Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

CON HẠC GIẤY




CON HẠC GIẤY

Anh gấp con Hạc giấy
Tặng cô bé láng giềng
Tuy chỉ là những vậy
Nhưng đó là của riêng

Hạc giấy mang nỗi niềm
Của tuổi thơ khờ dại
Ngọn gió hoang thổi mãi
Ngang qua thềm nhà em

Cô bé trầm trồ khen
Hạc trắng xinh xinh quá
Giá mà như phép lạ
Ước Hạc vươn cánh bay

Thời gian mải cuốn xoay
Cô bé rời nơi khác
Hạc giấy đành ngơ ngác
Nằm im bụi phủ mờ

Bỗng một sáng tình cờ
Cô láng giềng trở lại
Hạc giấy bừng tỉnh mãi
Kẻ gấp Hạc… ngẩn ngơ…

Nàng đẹp tựa như mơ
Cánh hoa môi hé nở
Dáng hạc thêm rạng rỡ
Đắm lòng… kẻ ngu ngơ

Nếu Hạc giấy khi xưa
Có tim  biết hẹn chờ
Thì nay giờ đâu vậy
Khỏi xao xuyến vu vơ

Nàng xa rồi chiều ấy
Sang ngang,… bỏ một thời
Có bao giờ trở lại…
Cánh trắng Hạc chơi vơi…!


-------
                        SG – 19/7/2014







1 nhận xét:

Unknown nói...

Hạc giấy vẫn đợi chờ
Vào một ngày dịu nhẹ
Cô bé lại quay về
Mỉm cười và khẽ nói
"Hạc ơi, đừng bay nhé
Hãy ở trong tim ta
Dù đã xa vời vợi
Tim ta vẫn hướng về
Kí ức của tuổi thơ
Ngày còn chung đôi ấy
Chẳng bao giờ chia phôi