NGÃ RẼ…
Anh lẫn vào em, sau ngã rẽ
Quện tìm nhau, trong tiếng ái tình
Dù đông tàn, rớt ánh bình minh
Sương lam tỏa, Tây Hồ thổn thức
Như tình yêu hòa vào đời thực
Xa mạc hoang… hoa nở xương rồng
Sống ở đời khi có, lúc không
Đến nhắm mắt, hiểu mình… hay biết…!
Gió thu sang, se lòng da diết
Song nhà ai cửa khép hững
hờ
Lá cuộn tròn, lăn tiếng vọng khô
Chân ai bước,… ý thơ tan chảy
Con tim vui, đời như cánh vẫy
Giữa đảo xoay, cuộc sống
bạc - tiền
Ngày nối ngày, điệp khúc triền miên
Tưởng nhàm vậy… ấy mầm hạnh phúc
Cũng đôi khi đành phải nhẫn nhục
Thèm gió hoang trong sắc chiều
tà
Thiên tình ơi, đây phải đâu xa
Người tình đó - người yêu - người vợ..!
Tan trong nhau, khác chi duyên nợ
Kiếp luân trầm ai biết chi ai
Sương chiều buông, đẫm ướt chảy dài
Hồ thu thảo… chẳng nhòa em được
Có khi nào hỏi rằng ta ước…
Thêm điều gì trước lúc ra đi
Như hàng cây vẫn đứng “lặng… si…”
Trước ngã rẽ,… cùng em sánh bước…!
-----
SG - 27/8/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét