ĐÊM ĐÔNG HÀ NỘI
Hà Nội cuối đông… vương rét lạ
Xoa xuýt đôi tay… đêm buốt giá
Bóng điện vời xa, quen mà lạ
Mưa bụi nhẹ bay… ướt nhạt nhòa
Có những điều tưởng là cổ tích
Đeo bám hoài số phận nổi trôi
Lãng quên xưa… lại chợt bồi hồi
Ngọn Tháp Bút, viết trang ký ức
Cầu Thê Húc đỏ trong lồng ngực
Thuở phượng hồng hòa tấu nhạc ve
Tiếng lao xao phố cổ đêm hè
Như bỗng thấy… chưa qua tuổi lớn
Sao thôi rơi, gió thêm lạnh gợn
Chích nỗi buồn tưởng đã hư hao
Sóng Hồ Gươm se buốt cồn cào
Quờ tay với tìm nồng hơi ấm
Hà Nội ơi bao mùa rét đậm
Nắng oi nồng, phai tóc màu da
Tảo tần từ lúc chửa tiếng gà
Hành trang nhớ bên đời da diết
Dẫu thời gian phai đi khác biệt
Đông lạnh về… Hà Nội rất riêng…!
--------------------
SG – 23h00’ – 14/01/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét