Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

ĐỪNG…






              ĐỪNG…



Đừng nói yêu anh… em nhé
Vì rằng anh đã có vợ rồi
Cô ấy cũng giống tựa em thôi
Của những tháng năm trở về trước


Đừng vội yêu biết rằng chẳng được
Cứ âm thầm để gió cuốn đi
Giây đuối lòng hay phút tình si  
Hãy lãng quên như chưa từng có


Là đàn ông khác chi lá cỏ
Ngọn gió nào chẳng muốn mơn man
Bởi xa xưa từ thuở hồng hoang
Gien vốn thích duy trì nòi giống


Anh chẳng muốn gia đình xáo động
Cô ấy buồn lại oán trách anh
Dẫu em là ngọn gió mát lành
Nhưng chắc chắn sau là cơn bão


Những lời khen đôi khi… biết xạo
Thật lạ lùng nhưng lại… thích nghe
Cũng như tình lắm lúc tréo ngoe
Gà mắc tóc biết đường nào gỡ


Thôi em ạ tình là duyên nợ
Tuy chẳng thành, hẹn lại kiếp sau
Đừng nói yêu bởi chẳng phép màu
Đem ta tới một thiên đường khác


Coi như tình trong cơn loạn lạc
Lỡ đò chiều con nước mênh mang… 



--------------

SG, 26/10/2017



Không có nhận xét nào: