Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

CÓ BAO GIỜ…





CÓ BAO GIỜ…

Có bao giờ anh hỏi em không
Lúc giở giời gió ngang vật ngã
Hay là anh vẫn còn hối hả
Chuyện làm ăn đon đả kiếm tiền

Dẫu biết rằng chẳng phải của riêng 
Mà lo chung cho mình tổ ấm
Sao không dành phút giây sống chậm
Hỏi một câu âu yếm nồng nàn

Có bao giờ anh ngó liếc sang  
Chuyện cửa nhà chợ chiều bếp núc
Chuyện kẹt xe tan tầm đông đúc
Bụi khói bay phai nhạt má hồng

Có bao giờ anh hiểu em không
Một chút thôi đứng bên để ngắm
Vài lời khen cũng làm say đắm
Bộ thời trang em mới mua về

Có biết không em vẫn đam mê
Cùng nắm tay dạo như ngày trước
Giờ xa xôi chỉ thành điều ước
Bởi vì anh tất bật tối ngày

Có biết không em vẫn còn say
Bởi dáng nhìn nụ cười tỏa nắng
Chẳng việc gì mà phải vội nhặng
Mọi việc thời ắt cũng vẹn tròn

Thời gian trôi em nhạt mầu son
Anh cũng vậy đâu còn thư thái
Chợt thấy mình vừa như thoáng dại
Tuột tầm tay một thứ vô hình

Em bây giờ hay nghĩ linh tinh
Chỉ thầm muốn những điều cũ kỹ
Thời yêu nhau chẳng lời hoa mỹ
Trời xe duyên nên nghĩa vợ chồng 

Có bao giờ… hỏi lại em không…!?

------------
10/8/2018




Không có nhận xét nào: