(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa -St)
LẠC…
Lạc cả con đường lạc lối đi
Lạc quên cánh phượng đỏ chia ly
Lạc vương ngày tháng rơi rụng hết
Lạc giấc mơ xưa mộng ước gì
Quên cả sớm mai quên cơn say
Quên điều giáo huấn kiểu hát hay
Quên lời mục rỗng như sương khói
Quên hận oán thù trút xả thay
Sầu cho một kiếp ve sầu ca
Sầu nhìn lối sống thấp mất đà
Sầu cho xã hội nhân cách yếu
Sầu thấy người đời sống điêu ngoa
Nhớ suối nhớ nguồn nhớ mẹ cha
Nhớ mình nhớ bạn lại nhớ nhà
Nhớ ai quanh quẩn qua lối xóm
Nhớ đám trẻ thơ chợt khóc òa
Mong về mộng giấc ngủ ban trưa
Mong lời ru mẹ võng đong đưa
Mong nghe mắng phạt khi đến lớp
Mong thầy cô nói có đâu thừa
Về lại nơi này ở chốn đây
Về thời vụng dại hoa cỏ mây
Về trao thơ ấu thêm một vé
Về với tuổi thơ mộng lấp đầy
Đâu còn hoa hồng sớm tinh khôi
Đâu còn e thẹn dáng bồi hồi
Đâu còn sót lại vầng trăng khuyết
Đâu còn dẫu bóng thoáng em thôi
Lạc giấc mơ rồi… mặc lạc trôi…
---------------------
SG, 20/10/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét