Thứ Hai, 16 tháng 9, 2019

QUÊ HƯƠNG






QUÊ HƯƠNG 


Như cứ ngỡ được trầm trong lau sậy
Vớt thanh bình trong chiếc dậm ấu thơ 
Ôi quê hương cảm xúc thật vô bờ
Lênh loang quá từ con tôm cái tép

Từ những mái gianh cửa chẳng hề khép
Đôi chân trần nứt toác bước nhà nông
Cô hàng xóm ngơ ngác ngước mắt trông
Dẫu chưa một lần nói lời hò hẹn

Quê huơng hai tiếng thân thương nghèn nghẹn
Về tuổi thơ chẳng biết được khi nao
Từng đêm mưa tiếng ếch ộp bờ ao
Bỗng lại xôn xao vọng vào nỗi nhớ

Đám mạ non uốn mình như duyên nợ
Như trải tình cô gái tuổi đương xoan
Sợi nắng vàng níu kéo gót đa mang
Bước tuổi thơ... Ôi..! đường sao vời vợi..!

---------
16/9/2019



Không có nhận xét nào: