Thứ Hai, 12 tháng 7, 2021

NGẪU HỨNG… VẮNG

 

(Hình ảnh mang tính minh họa - By: Hung Le)



NGẪU HỨNG… VẮNG

Mây xanh lồng lộng Sài Gòn ơi
Sao bóng người đi vắng quá trời
Đâu tiếng thân quen hình dáng cũ
Gió buồn se sắt nỗi chơi vơi

Phố phường đâu chỉ của riêng ai
Vắng gót bước khuya mộng hình hài
Thiếu cái khoác tay đêm se lạnh
Lời thì thầm ai vọng bên tai


Sài Gòn tất bật sớm tới khuya
Nhọc nhằn lam lũ chẳng sẻ chia
Hàng rong, vé số,.. muôn trăn trở
Ấy vậy mà đâu có xa lìa

Bởi tình sâu đậm chốn nơi đây
Nghĩa nặng đa mang chén vơi đầy
Chở che đùm bọc bao ngày tháng
Thương người kẻ lạ đến hao gầy

Nay mùa “Cô vít” lại tràn qua
Hàng quán “đóng băng”, cửa với nhà
Người dân thời tạm, dừng ra phố
Đường bây giờ chợt vắng… như ma

Mới hay lời nói của “Vũ Nguyên”
Cà phê nổi tiếng khắp mọi miền
“Tiền nhiều mà để làm gì nhỉ”
Thật đúng,.. giờ đây chỉ có thiền

Vì tiền có mua được chi đâu
Ai bán mà mua, dẫu có giầu
Shipper giao vặt rồi cũng cấm
Tiền là giấy mực chỉ in mầu…

Đợi chờ hết hạn giãn cách ly
Bao người chật vật sống bằng chi
Nhọc nhằn cơm cháo qua ngày tháng
Gồng mình như lại chẳng có gì

Sài gòn mảnh đất thật dễ thương
Luôn ẩn trong nhau nỗi vô thường
Ngóng trông một sớm nao trở lại
Vui bước bình an mỗi con đường..!

__________
SG, 11/07/2021



Không có nhận xét nào: