TĨNH...
Tĩnh một màu trắng xóa
Chẳng hờn giận phù hoa
Vui buồn đều thế cả
Yên bình nhẹ trôi qua
Tĩnh là chẳng thể động
Mặc ngoài trời bão dông
Quẳng nỗi lo mà sống
Đời nhẹ nhàng hư không
Tâm tĩnh đạo thêm sâu
Đắm mình trong tiềm thức
Coi nhẹ nỗi u sầu
Bởi đời là bể dâu
Tĩnh hỷ xả mưu cầu
Tránh xa mọi việc xấu
Trên cao chim sáo đậu
Gió la đà đâu đâu
Sự đời tự mình thấu
Là tĩnh lặng trong đầu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét