Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

CHƠI HOA




          CHƠI HOA…

Hoa hồng đẹp nhưng hồng có gai
Người chơi hoa ắt phải có tài
Nếu bạn là người thường biết hái
Thì hoa sẽ hồng mãi thắm tươi
Người ngắm hoa cảm thấy hoa cười
Hoa nhìn người hoa thấy xuân sang
Nếu ai vụng hái hoa chóng tàn
Hoa tàn gai xước,… càng thêm đau
Thôi thì xin bạn hãy trước sau
Hoa huệ, hoa lan cũng một màu
Bạn hãy chọn loài hoa lan ấy
Trắng một màu nhưng vẫn thơm lâu…

-----
Hung Le

TÌNH ĐẮNG ĐẦU ĐỜI








                           TÌNH ĐẮNG… ĐẦU ĐỜI…

Tình đắng đầu đời...
… Hạt mưa rơi trái mùa… vào đất
Em ngơ ngác bay...
… Lả chả như bông gạo… xoay tròn

Vết chân đi hoang
Chưa kịp cuốn hết dãy hoàng hôn
Thâm thêm quầng mắt
Ôi chim non rớt cành cong nhỏ…

Tình đắng đầu đời
Là vị ngọt cho sau… tình cuối…

THUYỀN BIỂN VÀ EM



                           THUYỀN BIỂN & EM


Có rượu nào mà uống mãi không say
Mối tình nào không ít nhiều cay đắng
Đại dương kia vẫn êm đềm phẳng lặng
Vẫn thét gào, đôi lúc chẳng bình yên.

Anh yêu em như biển gặp con thuyền
Mong manh lắm, nhưng cũng đầy hoài bão
Dẫu một ngày biển không còn chao đảo
Thuyền vẫn mặn mòi lưu luyến dại dương.

Anh đi tìm em ở chốn thiên đường
Cũng bao la như đại dương hoang dại
Dẫu biết thời gian có là khắc khoải
Tìm đến cho mình, bến nước buông neo.

Sao biển xanh mãi điệp khúc thủy triều
Để cho thuyền dập dềnh làn sóng biếc
Để trong ta còn tình yêu bất diệt
                  Vẫn nồng nàn như thưở mới… được yêu…!

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

NGƯỜI HÀ NỘI






    NGƯỜI HÀ NỘI

Người Hà Nội, trong tôi và bạn
Có những điều dung dị tự nhiên
Luôn theo tôi trên khắp các miền
Như mầm thơ nhân văn nhân loại

Người Hà Nội dù đi đâu mãi
Dù có yêu, có ghét, có thù
Thì cũng như gió thoảng mùa thu
Vì trót mang tiếng vàng "thanh lịch"

Người Hà Nội ngàn đời yêu thích
Sự tự nhiên trong mỗi con người
Không thủ đoạn, mưu hại xa xôi
Yêu lẽ sống công bằng chính nghĩa

Người Hà Nội tôi yêu năm tháng
Yêu con người, yêu những nếp nhà
Ngói xô nghiêng, đỏ khúc tình ca
Của những ngày thời còn "tem phiếu"

Người Hà Nội thư sinh yểu điệu
Dịu dàng như "Thiếu nữ bên hoa" *
Rất hào hùng như bản trường ca
Của tháng năm trong bom lửa đạn

Người Hà nội ra đi rồi đến
Lặng lẽ như một khúc quân hành
Bởi tâm hồn ôm trọn trời xanh
Đầy mộng ước bên đời nụ biếc

Người Hà Nội, trong tôi và bạn
Có những điều khó nói thành văn
Bởi tình yêu đã hóa kết thành:
Hà Nội có trong tôi và bạn.

-----

                                    Hung Le 



Ghi chú:
                                    (*) “Thiếu nữ bên hoa” tranh của Tô Ngọc Vân