VỀ VỚI BIỂN
Về với biển để nghe khúc
hát
Sóng ngàn năm mãi mãi chẳng
nhòa
Về với biển nghe vọng tiếng
ca
Lời thổn thức vỗ về bờ đá
Anh với em đâu phải biển
cả
Cớ sao mình hòa quện với
nhau
Chẳng phô trương hay phép
nhiệm màu
Mà lên duyên bạn đời tình
nghĩa
Dù núi cao đất sâu quặng
vỉa
Phong thủy nào sắp đặt mà
ra
Tâm thiện lành đời ắt nở
hoa
Lỡ đánh mất ông trời cũng
chịu
Thời thơ ấu thường hay nũng
nịu
Bởi vòng tay cha mẹ cưng
chiều
Sống bất hiếu với bố mẹ yêu
Lỡ khuất núi cúng thờ vô ích
Về với biển lắng nghe trầm
tích
Tình anh em núi đá thuận
hòa
Nếu một ngày vỡ vụn tan
ra
Dẫu lắm bạn ấy thời nhạt
nhẽo
Con sóng cao trườn đi khắp
nẻo
Kiến thức nhiều chắp mọi cánh
bay
Lòng trắc ẩn dạ chẳng chút
ngay
Học cao rộng cũng thừa đem
vứt
Đôi khi biển gầm gào day
dứt
Trong cuồng phong dông bão
bất ngờ
Khi yếu mỏi xin chớ làm
ngơ
Sống buông thả thuốc tiên...
hết cách
Bình minh lên biển quang
tĩnh sạch
Thả hồn mình theo gió nhẹ
bay
Thuận ở đời đạo lý là hay
Làm đi ngược tinh anh cũng
dở
Có những hôm sóng buồn
than thở
Chỉ mong rằng trời tạnh mây
quang
Dẫu ước được nửa ngọn gió
ngang
Vì chẳng biết thiên thời...
nên khóc
Đi về biển để quên nỗi nhọc
Buông gian nan vất vả đời
thường
Thả hồn vào con sóng yêu
thương
Vị mặn mòi chuyện tình hóa
đá..!
-------------
SG, 0:30’ am – 22/7/2019