Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

THỜI CẮP SÁCH

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa)







THỜI CẮP SÁCH


Em dịu ngọt như nàng thơ đôi tám
Lấp ló trăng non sau rặng tre ngà
Tuổi mười sáu như mới chợt vừa qua
Còn e ấp sau cành cây phượng vĩ


Ôi thời gian buông trôi đi đâu nhỉ
Có bao giờ quay lại tuổi thần tiên
Được vây quanh lũ chúng bạn yêu hiền
Tim thổn thức như trong ngày tái ngộ


Để cùng nhau được cười đùa nhí nhố
Câu vô tình mà chẳng biết về đâu
Lời thoảng qua như chút gió hương đầu
Ôi xao xuyến nghe như hồi mới lớn...

Ánh mắt ai nhìn lòng thêm cuộn gợn
Đứa cùng bàn dùng phấn vạch chia đôi
Cái thời cả một đám bọn chúng tôi
Dẫu có thích nhưng còn khờ khạo lắm

Trường đâu xa nhưng đường đời thăm thẳm
Nên vô tình chẳng thể bước chung đôi
Ngày mỗi ngày bỗng tóc ngả đồi mồi
Và chợt thấy xa nhau là có thật

Những tâm tình trắng trong dẫu quý nhất
Cũng chỉ là kỷ vật của thời gian
Dù có đi khắp mọi núi non ngàn
Thời cắp sách là hành trang trong mộng…

Trả lại thời gian những gì đã sống
Để tôi đắm mình vào tháng ngày qua…

____________

SG-29/3/2017



UỐNG RƯỢU

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa)



UỐNG RƯỢU

Bạn hiền rượu uống chẳng say
Ngấm men tao ngộ những ngày tháng qua
Rượu nào uống chẳng ngà ngà
Đời ai cũng phải đi qua thăng trầm
Kẻ thì uống rượu ầm ầm
Người thì nhỏ nhẹ thì thầm đủ nghe
Người khôn uống chẳng bét nhè
Kẻ không lý trí “bán chè”… nghiệp dư
Rượu thì nó chẳng có từ
Một khi quá chén mệt lừ ngay thôi
Nhưng mà ông bạn nhà tôi 
Một chai bảo thiếu sợ ngồi dở dang
Thoáng nghe chợt thấy hoang mang…
Hai ông một lúc, đàng hoàng hết chai
Thì ra tửu lượng đâu “oai”
Tâm giao bạn hữu chuyện dài… quên say…

_____________

Hà Nội, 24/3/2017



Thứ Ba, 7 tháng 3, 2017

CẢM ƠN ĐỜI…



CẢM ƠN ĐỜI…


Cảm ơn đời, thời gian cuộc sống
Ngày trọn ngày hạnh phúc bình an
Vây quanh ta kỳ diệu huy hoàng
Xua bóng tối cô đơn lạc lõng

Dẫu vất vả rám da cháy bỏng
Âu cũng là tồn tại mưu sinh
Cũng đừng quên chăm sóc chính mình
Và những người thân yêu bên cạnh

Dẫu được rằng mọc thêm đôi cánh
Chẳng thể nào níu kéo thời gian
Dù có được châu báu muôn vàn
Đâu như vậy mà thêm tuổi thọ

Để tồn tại tuy rằng còn khó
Đừng quá vì vật chất phù hoa
Cho rằng là có thỏa lòng ta
Nhưng khi thác đâu mang theo được

Sống ở đời chỉ cần mong ước
Luôn sớm hôm con cháu xum vầy
Cùng bạn đời thăm thú đó đây
Tìm niềm vui tiếng cười mộc mạc

Mặc cho đời dẫu còn đen bạc
Vẫn hơn nhiều khi đã mất đi
Hết sống rồi còn biết cái chi
Có đau khổ mới hay hạnh phúc

Như dòng sông lúc trong khi đục
Cơn thủy triều con mước thấp cao
Đời quá ngắn giống tựa chiêm bao
Thôi bằng lòng, có gì vui nấy

Hoa… cỏ… hương… ấy thời mãi vậy
Cứ tỏ tình… để gió cuốn đi…

__________
SG, 06/3/2017

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2017

KHI VỀ GIÀ





KHI VỀ GIÀ


Về già chẳng đến cơ quan cũ
Nếu như không trân trọng được mời 
Dẫu hay mà đã ghé đến chơi
Có bảo gì chẳng ai nghe cả

Vì mình nói nhiều điều cũ quá
Đã lâu rồi cập nhật gì đâu
Dẫu đồng nghiệp tay vỗ gật đầu
Nhưng nháy mắt ‘Sếp già” thôi kệ

Đâu có còn nắm được thời thế
Còn tinh anh như tuổi xuân thì
Tóc phai sương đã ngả quá đi
Làm sao sánh với bọn trai trẻ

Hãy chùng lòng chân đi nhẹ khẽ
Chỉ khen thôi chực sẵn nụ cười
Dù biết rằng chẳng thực có tươi 
Nhưng vô thưởng đều vui chấp nhận

Khi về già đừng còn vương vấn
Chút hư danh ở xã hay phường
Nhìn bọn trẻ dư sức bốn phương
Chúng nó làm hơn mình là chắc

Khi về già chớ nên thắc mắc
Lũ trẻ con không ở chung nhà
Vì mỗi đứa khi đã thành gia
Cứ cho chúng tự do độc lập

Chỉ cuối tuần một ngày tụ tập
Là niềm vui cũng đủ lắm rồi
Về già như áng tựa mây trôi
Có lúc nắng lúc mưa lúc bão

Thôi sưu tầm một viện dưỡng lão
Tùy theo vơi nặng túi của mình
Trung tâm chăm sóc dưỡng sinh
Khỏi bắt chúng ốm đau phục dịch

Nếu chẳng may số trời đã nghịch
Cũng nhẹ nhàng từ chốn này đi
Dẫu cười khóc cũng có ích chi
Vì quy luật sinh tồn tạo hóa

Nếu trường sinh ở đời lâu quá
Cũng chỉ làm trì trệ mà thôi
Xã hội đâu còn chuyển luân hồi
Làm cản trở lớp sau bước tiếp

Về Tây Thiên mình đâu còn biết
Con cháu mình báo hiếu ra sao
Đã “thăng” rồi thì hiểu thế nào
Sống tốt đã chết cần chi nữa

Khi về già chuyện xửa “ngày xưa”
Chỉ nên kể đồng niên bạn hữu
Vì bọn trẻ nghe xong chẳng chịu
Nó nghĩ mình là lũ dở hơi

Với loại này tốt nhất ai ơi
Chỉ nói tới “tương lai” nếu hỏi
Kinh nghiệm đời thời gian mòn xói
Có được coi báu vật bao giờ

Nên đành cất giữ ép thành thơ
Coi như đó một điều chiêm nghiệm
Khi cao hứng vui trò chuyện phiếm
Trào phúng cho lũ bạn cùng cười…


----------------

SG – 20/02/2017



Thứ Tư, 7 tháng 12, 2016

HẠNH PHÚC





HẠNH PHÚC


Hạnh phúc là những gì đơn giản
Chẳng phải tìm hay kiếm nơi xa
Đâu có đòi phù phiếm xa hoa
Cũng có khi là hình chụp vội

Và cuộc đời nhiều khi sáng tối
Nắm tay nhau trên mỗi nẻo đường
Dù chẳng hề thề thốt yêu đương
Vẫn in lẫn trong nhau người ấy

Cứ mỗi sáng khi bừng tỉnh dậy
Nửa của mình vẫn thế bình an
Mầm hạnh phúc lại tỏa dâng tràn
Là được sống từng ngày trọn vẹn

Vội vàng chi nhọc lòng thu vén
Dẫm đạp lên lối sống xô bồ
Bởi luật đời nhân quả đẩy xô
Sòng phẳng lắm có vay có trả

Dù ở đời còn nhiều nghiệt ngã
Cũng do tâm ra cả mà thôi
Buông bỏ đi để mặc nó trôi
Là có được tâm hồn tịnh tại

Vì thế gian chẳng có gì mãi
Ở với ta và mãi bao giờ
Dẫu rằng yêu tiếng khóc trẻ thơ
Đến khi lớn theo nhau bay cả

Thời gian phai mái đầu trắng xóa
Hai tâm hồn đơn giản vậy thôi
Tuổi thanh xuân gió cuốn trôi rồi
Chỉ níu lại con tim chung nhịp

Hạnh phúc chẳng có gì bí kíp 
Chỉ cái nhìn liếc quái chiều buông…



--------------
SG – 05/12/2016




Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

ĐI NGANG QUA MÙA THU





ĐI NGANG QUA MÙA THU


Đi ngang qua mùa thu
Ngỡ đông vừa tỉnh giấc
Giật mình..! trời xanh thật
Tóc phai tự bao giờ

Đi ngang qua mùa thu 
Trinh nguyên nồng hơi ấm
Hà Nội tôi trong mộng
Sương lãng đãng hao gầy

Có phải em đâu đây 
Tóc quện hương hoa sữa 
Ghế đá trống một nửa
Còn em với thu vàng 

Đi ngang qua mùa thu
Thì thào theo cơn gió
Lá xào xạc vương ngõ
Tưởng bóng ai qua thềm 

Tiếng rao vọng màn đêm
Xua mình vào nỗi nhớ
Quán hàng rong một thuở
Ngày cắp sách tới trường

Cánh phượng hồng vấn vương
Rớt vai tà áo trắng
Tan chìm trong khoảng lặng
Bối rối phút đầu đời

Đi ngang qua mùa thu
Nhớ vai gầy áo mẹ
Chiếc áo len đan khẽ
Lách cách suốt đêm dài

Lỡ kẻo một ngày mai
Gió mùa chợt ập tới
Nên từng cuộn len sợi
Níu bóng mẹ nhạt nhòa

Đi ngang qua mùa thu
Gió se đưa xa vắng
Buông đời trôi thầm lặng
Đợi đếm lá… cuối cùng…


--------

SG, 22:30pm – 16/11/2016



Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

CÂY BẰNG LĂNG





CÂY BẰNG LĂNG


Cây bằng lăng trước cửa
Đã không còn nữa rồi
Cây bằng lăng đã đổ
Xô ngã tuổi thơ tôi

Màu tím hoa rực rỡ
Màu tuổi mới vào đời
Con tim chưa rạn vỡ
Chuyện hẹn hò đôi mươi

Nhớ những buổi ban trưa
Chim rung cành chuyền lá
Tiếng chân quen chẳng lạ
Khúc nhạc khua tới trường

Bạn học thật dễ thương
Những đứa toàn chân chất
Chọc ghẹo nhau rất thật
Đến giờ vẫn còn thèm

Tờ bưu thiếp mở xem
Ngả màu theo năm tháng
Cánh bằng lăng mỏng láng
Ngỡ ép duyên một thời

Trời đã ngả chiều rồi
Mà lòng còn thắp lửa
Bằng lăng không còn nữa…
Thôi đành lặng lẽ ra đi…


--------------

SG - 21/10/2016


Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

BẠN THÂN

                                           (Hình ảnh minh họa của Tố Tâm)



                      BẠN THÂN



May mà còn sót lại
Người cổ ở phố xưa
Ngỡ tiếng gà xa vắng
Vọng đền miếu cửa chùa


Gió xao xuyến vào thu
Đùa lá vàng lăn lóc
Hôn vờn đôi gót ngọc
Dẫu tuổi chẳng trăng tròn


Đời cũng có gì hơn
Cái thời vàng son ấy
Đến bây giờ vẫn vậy
Đâu phai nhạt bao giờ


Tình bạn tựa trăng thơ
Thiêng liêng đến khác lạ
Mùa xuân lùi xa quá
Nhưng nào cách bao giờ


Gió ơi xin đừng thổi
Để mái tóc thôi bay
Sau lưng, đời ngoảnh lại
Chợt sợi trắng vương đầy…


---------
SG – 27/9/2016


Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

HOA ĐẸP





HOA ĐẸP


Không cần phô tô shop
Vẫn rực rỡ cánh hoa
Chẳng chỉnh sửa mượt mà
Vẫn lung linh khoe sắc


------

Công viên Tao đàn, 04/9/2016



Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016

NGHỆ SỸ…





NGHỆ SỸ…


Nhìn trăng buông rơi trước ngõ
Tự nhiên nhếch mép cười ruồi
Xã hội quay cuồng, lận đen đỏ
Mơ về một chốn… đã xa xôi


-------

01/9/2016 




Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

LỄ VU LAN THÁNG 7





LỄ VU LAN THÁNG 7


Lễ Vu lan tháng bảy
Cầu quốc thái dân an
Lễ vu lan tháng bảy
Nhớ cha mẹ ngập tràn

Nén nhang cho người khuất
Những tử sỹ vô danh
Hương thơm nơi cửa Phật
An giấc với mộng lành

Tu ở tâm, tịnh tại 
Sống chậm ngã bớt đau
Ở đời chẳng gì mãi
Nghèo thác, khác chi giàu

Kinh vu lan sám hối
Những nẻo tối đường qua
Cầu mong những rửa gội
Để thanh thản vỡ òa

Được sống là quý nhất
Tốt đời, đẹp đạo gia
Chẳng may chợt băng giá
Lòng nhẹ với sơn hà.

___________
SG, 17/8/2016