KHOẢNG KHẮC…
“Khoảng khắc không
quên trong thành phố”
Là những lần gặp chẳng
phai phôi
Thời gian ngắn ngủi…
thật bồi hồi
Ừ, nhanh thật… chẳng thời trai trẻ
Dòng đời trôi,… quên
đi lặng lẽ
Bụi vương đầy chiếc vé
tuổi thơ
Gặp lại nhau kỷ niệm bất
ngờ
Mặc sóng gió bên đời
xô đẩy
Bao ước mơ một thời
vùng vẫy
Chẳng thấm gì câu chuyện
bẻ đôi
Ngồi bên nhau cũng đủ
quá rồi
Vẫn gợi nhớ một thời
hoa đỏ
Nhớ trăng suông, bóng
ai lấp ló
Chỉ ước thầm, chẳng
dám ngó qua
Đứa dũng cảm nói khoác
ba hoa
Cái liếc mắt mấy thằng…
im hết
Rồi chia tay mỗi người
một việc
Đứa thì làm công chức lương
cao
Nó doanh nhân cũng
đáng tự hào
Cũng vẫn có còn đang vất
vả
Nhưng lòng luôn hướng
về một ngả
Được đắm mình dòng suối
tuổi thơ
Chẳng đua tranh phân
biệt bao giờ
Là khoảng khắc mỗi khi
gặp mặt
Thời gian đưa… lời ru
khoan nhặt
Hát bổng trầm… khúc tuổi
thần tiên…!
________
SG - 25/9/2015 – 11:20pm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét