LẠC MẤT MÙA XUÂN
Có những lúc chợt tim
mình đau nhói
Ta vô tình quên lạc mất
mùa xuân
Hạnh phúc kia bao năm
ngỡ thật gần
Mà tan vỡ theo mình
giây phút cuối
Bóng hồng nào mình trót
vương đắm đuối
Chẳng thể tìm khi xuân
lỡ chiều qua
Ru đời mình bằng những
khúc tình ca
Ngọt… say đắm… sao mặn
mà… chua xót
Bến cuộc đời, xe cuối
cùng… sau chót
Thôi cũng đành tri kỷ…
bạn tâm giao
Mượn lời ca, trầm bổng
nốt nhạc trào
Cho quên lãng trôi về
miền ký ức
Nhạt phai đi những nỗi
đau buồn bực
Mà xuân đời mãi mãi chẳng…
quay lưng…!
--------
SG - 01/10/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét