NGẪU HỨNG… VỀ NHÀ
Về nhà thôi, kìa tết dần tới
Về với nỗi mong thầm ngóng đợi
Thoang thoảng khói lam thơm nếp mới
Con vàng ngoáy đuôi chạy khắp nhà
Trên nẻo đường dẫu có quá xa
Chợt ngắn lại nếu cùng chung bước
Mọi toan tính đời thường mất được
Bỗng lãng quên, vội vã trở về
Những chặng đường trên mỗi miền quê
Có lối xóm người thân đầm ấm
Có tuổi thơ trong mình sâu đậm
Nơi yêu thương cất tiếng chào đời
Mưa bụi phùn rây rắc khắp nơi
Phút giao thừa đường thưa phố vắng
Hà Nội ơi!.. thăng - trầm - sâu - lắng
Đẫm sương đêm đầu ướt mái thề
Ai bán đào phai thắm đường đê
Dáng mảnh mai tóc dài vờn gió
Ngỡ vừa ngang qua thời hoa đỏ
Mẹ phạt đòn cái tội chơi khuya
Rồi thời gian như chửa cách chia
Chợt nổ rộn pháo mừng xuân mới
Phút giao thừa vui hơn mong đợi
Được quây quần xum họp đủ đầy
Và ngoài kia trên mỗi hàng cây
Thầm lặng ngóng bóng người xa vắng
Vác tuổi đời trên vai trĩu nặng
Mẹ chờ con xuân tết có về…
Về nhà thôi cho thỏa cơn mê
Bên bếp củi bánh chưng hồng rực
Vùi ngô khoai than nồng thơm phức
Về ngay thôi còn ước
mơ gì
Đường về nhà hối hả người đi
Kẻ cơ nhỡ, chẳng gì mà bước…
----------
SG, 01:30am -
04/02/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét