Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

XƯA VÀ NAY...

                                    (Hình chỉ mang tính minh họa)




         XƯA & NAY

Ngày xưa thầy dạy không nghe
Bây giờ mới thấm, như: vè, ca dao
Ngày nay bằng cấp học cao
Mà sao trình độ tầm phào thế thôi

Ngày xưa nhất quỷ, nhì ma
Học trò được xếp thứ ba trong trường
Chuyện này cũng rất bình thường
Dù có nghịch ngợm – dễ thương thôi mà.
Ngày nay chuyện đó khác xa
Toàn làm những chuyện đến ma: giật mình
Nữ sinh: xé áo, nhục hình
Thanh thiên bạch nhật… làm tình… mới ghê
Lũ trai đâu có chịu “quê”
Sẵn sàng động thủ, chửi thề, chém nhau.

Ai ơi! lòng thấy quặn đau
Làm người xin hãy trước sau vẹn toàn
Tâm có đức, trí mới an
Tình người gắn kết, hân hoan mọi nhà

 Vài lời nhắn gửi gần xa…

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

CUỘC ĐỜI...

  CUỘC ĐỜI...

Cuộc đời vốn là một bức tranh
Do ta họa sỹ vẽ nên thành
Dở hay tốt xấu mình sáng tác
Cũng tựa cánh diều rất mong manh

Cuộc đời vốn dĩ tựa bài thơ
Gieo vần cung điệu: vui, thẫn thờ
Có chăng cũng chỉ do ngòi bút
Ta viết nên đời mộng như thơ

Một đời bạn hỡi có biết chăng
Đôi khi thiếu vắng bóng trăng rằm
Xin hãy bình tâm mà nghĩ lại
Lóe sáng đường ta lúc tối tăm

Đời người ai cũng phải ra đi
Một cõi linh thiêng định phân kỳ
Dẫu có ngàn năm thôi đành vậy
Thì vui… như một giấc ngủ khì…

Lo lắng làm chi mỗi sớm mai
Hãy vui tận hưởng phút ngày dài
Cho dẫu mình không trường tồn mãi
Thời gian đâu đến một lần hai

Hãy coi như bữa tiệc liên hoan
Đưa tiễn mình ta buổi chiều tàn
Sánh vai cùng lướt trăng và gió
Ôm đời mình… sống thác… gửi… cho…







 photo Cuocdoi2_zpsff649619.jpg
(Hình ảnh: Nhìn thấy một cô bé không nhà lếch thếch với đôi chân trần, một du khách đã không ngần ngại tặng cho cô đôi dép ông đang đi.)

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

MẸ ƠI...!
























MẸ ƠI…!


Hà Nội… cổ tích mỗi lần về
Chật vật tầu xe,… điều kiện đi…
Khan cả những phút ngồi trò chuyện
Nén chặt cõi lòng,… nói được gì…!

Tháp rùa cổ kính…
Tay mẹ run,… gặng hỏi
“Tết về không con”
Gió chợt ngưng cơn,… tim đau nhói …!
Trời tháng tư mà tết như vô tận…
Mây bồng bềnh,… mẹ bước đi nghiêng.

Hạnh phúc, những ai còn cha mẹ!
Sao sự  đời còn lắm trái ngoe
Chắp tay vái trời, con xin lạy
Mẹ khỏe bình yên,… lệ khỏi nhòe

Một năm mấy chuyến để về thăm
Mẹ còn qua bao mấy con rằm
Ơ sao… gặp mẹ… đếm từng đốt
Tháng tư, ngỡ lạnh buốt run cằm

Dối lòng đành nói mẹ mẹ ơi
Tới này con sẽ ra nhiều nữa
Mẹ nhìn xa xôi, ánh mắt cười
Lòng mình xối xả đẫm lệ rơi

Phố Nhà Thờ, vút tiếng chuông ngân
Hồ Gươm sóng xa dần chơi vơi
Ga Nội Bài bao chiều… tiễn đợi
Bâng khuâng  chợt nhớ… Mẹ… Mẹ ơi…!


-----
02h15’ – 26/04/2013