MẸ ƠI…!
Hà Nội… cổ tích mỗi lần về
Chật vật tầu xe,… điều kiện đi…
Khan cả những phút ngồi trò chuyện
Nén chặt cõi lòng,… nói được gì…!
Tháp rùa cổ kính…
Tay mẹ run,… gặng hỏi
“Tết về không con”
Gió chợt ngưng cơn,… tim đau nhói …!
Trời tháng tư mà tết như vô tận…
Mây bồng bềnh,… mẹ bước đi nghiêng.
Hạnh phúc, những ai còn cha mẹ!
Sao sự đời còn lắm trái ngoe
Chắp tay vái trời, con xin lạy
Mẹ khỏe bình yên,… lệ khỏi nhòe
Một năm mấy chuyến để về thăm
Mẹ còn qua bao mấy con rằm
Ơ sao… gặp mẹ… đếm từng đốt
Tháng tư, ngỡ lạnh buốt run cằm
Dối lòng đành nói mẹ mẹ ơi
Tới này con sẽ ra nhiều nữa
Mẹ nhìn xa xôi, ánh mắt cười
Lòng mình xối xả đẫm lệ rơi
Phố Nhà Thờ, vút tiếng chuông ngân
Hồ Gươm sóng xa dần chơi vơi
Ga Nội Bài bao chiều… tiễn đợi
Bâng khuâng chợt nhớ… Mẹ… Mẹ ơi…!
-----
02h15’
– 26/04/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét