Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015

THI CHIM





THI CHIM

Ngồi buồn nhớ chuyện thửa xưa
Từ thời “bao cấp” lại đưa hiện về
Hồ Gươm nước biếc xanh ghê
Biết bao lịch sử say mê lòng người
Buồn đau hoặc những chuyện cười
Đều là kỷ niệm một thời đã qua
Tết ngày nguyên đán thời xa
Vẫn hay tổ chức đó là Thi Chim
Ngày thường tĩnh lặng im lìm
Gió hồ gợn sóng như tìm ý thơ
Sáng ra, tết thật bất ngờ
Băng rôn, khẩu hiệu, tiếng thơ vang dài
Cạnh đền Bà Kiệu thật oai
Tiếng loa vọng mãi… chẳng phai bao giờ
Loa làm bằng sắt trơ trơ
Khác gì chiếc nón treo vờ trên cây
Sưu tầm được chiếc như vầy
Thành hàng “của độc” trưng bầy Quốc gia
Tiếng Ban tổ chức vang xa
Kính mời các cụ, các bà, các ông
Đến thi chim, đóng cửa lồng
Không được mở sẵn, nó rông ra ngoài
Chen là, mấy chú choai choai
Nhìn chim lạ đẹp chọc hoài xem sao
Mấy cô thiếu nữ nhao nhao
Cũng đòi thử nghịch, xem nào, hay không
Các cụ thì cứ phập phồng
Gọi tên, đến lượt, mở lồng… chim bay
Tiếng loa bỗng chợt gắt gay
Lưu ý cảnh sát nhắc ngay áo hồng
Tay cô đang ở trong lồng
Nghịch chim các cụ mà trông được à
Chim mệt chẳng thể bay xa
Chưa lên đã hạ ở nhà cho xong
Điều mà các cụ đang mong
Tiếng súng hiệu lệnh… giương lòng vút lên
Bỗng nghe một tiếng vang rền
Cởi chuồng chim đã bay lên mất rồi
Có cụ thảng thốt ôi thôi
Sáng còn nhảy nhót, giờ ngồi không xong
Mắt buồn nặng trĩu cõi lòng
Đứa nào xỏ cụ đừng hòng yên thân
Tại chim cụ đẹp nó vần
Mới ra nông nỗi gẫy chân bị què
Nhìn sang đám khác khỏe re
Bay cao chao lượn như hè trong xuân
Nhiều cụ xoa xít tần ngần
Lũ chim to thế có phần chịu thua
Bởi đám thau tháu nó đua
Bay cao tít tắp chẳng đùa được đâu
Ngất ngư mà lại bay lâu
Phen này thứ nhất hàng đầu chẳng chơi
Cụ nghe lòng thấy chơi vơi
Dốc bầu tâm sự chuyện đời nuôi chim
Rằng mình thất thập nổi chìm
Ở đâu giống tốt là tìm đến ngay
Công phu chăm sóc tháng ngày
Lại thêm bà nó một tay nhiệt tình
Nghĩ mà lại thấy thất kinh
Bao nhiêu gian khó chỉ mình với ta
Ngày nào cũng luyện hai ca
Ngóc lên, hạ xuống ấy mà chửa xong
Có con chỉ thích lượn vòng
Đến khi mỏi cánh lại mong cao vời
Khán giả bên cạnh hắt hơi
Nếu mà như vậy thì đời thành tiên
Tiếng loa lại cất vang liền
Mời người thắng cuộc đi lên trao quà
Bản nhạc lại cất vang xa
Bồ câu hòa gió tiếng ca… gục… gù.

_____________

SG – 18/9/2015  - 2:30pm


Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

TIẾNG THU





TIẾNG THU

Em có nghe thu về trên lá
Tiếng thì thầm rạo rực gót chân
Bờ vai đẫm sương mờ lạnh giá
Hay lệ buồn vương cõi bụi trần

Lá vàng rơi tựa kiếp trầm luân
Sao hoang vắng, cô đơn đến lạ
Áo ai bay, dáng đi vội  vã
Để trăng gày ngơ ngác ngừng trôi

Lá thu bay thoáng chợt bồi hồi
Thời vụng dại, lá mùa thay áo
Tay trong tay, mỗi lần bước dạo
Cứ ngập ngừng như chẳng hề quen

Lá vẫn rơi, gió khẽ điệu kèn
Như đưa tiễn nỗi buồn xa vắng
Giấu nỗi đau, chìm trong khoảng lặng
Lệ úa tràn,.. vàng cả mùa thu

Em có nghe… se lạnh, cây ru
Gió thổn thức, thu về rồi đấy


-------
SG – 00:15’ am - 07/9/2015


Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015

SỐNG…






SỐNG…

Cuộc sống là quý nhất
Sao mà lỡ buông xuôi
Sống vui ích cho đời
Còn hơn là thác biệt


Ở đời nhiều khi biết
Vạn cay đắng nhiều khi
Như vậy mới biết thì
Hạnh phúc là giá trị


Qua hết hồi cực bí
Ắt sẽ rồi thái lai
Gắng sức vượt đường dài
Giá trị... mình đang sống...!


Chẳng cần chờ mong mộng
Hãy hiện thực ước mơ
Sẽ thấy được bất ngờ
Được sống là thật tuyệt


Vài đôi dòng tâm huyết
Vạn sự… đến… an lành…!

__________

SG – 02/9/2015





Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

TẢN MẠN




TẢN MẠN

Một chút thôi... lãng mạn
Xóa dấu tích... thời gian
Mây cuốn theo... triền núi
Gió se giữa... sương ngàn

Cũng vẫn bước lang thang
Sao lúc dài lúc ngắn
Tình biết đâu đầy đặn
Bởi đời vẫn còn dài

Chân dấn bước bi ai
Lúc tình đang nồng ấm
Cô đơn chẳng đến chậm
Ta và bóng... bạn đường

Giật mình chợt trước gương
Bỗng thấy mình... hoang phí...

-----
SG 11:08pm – 04/8/2015


Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015

HÀ NỘI… MÙA NẮNG




HÀ NỘI… MÙA NẮNG

Sài Gòn chưa hề biết đến mùa đông
Bởi chia cái nóng vào từng mỗi tháng
Tối khuya về… mùa thu chợt lai vãng 
Gợi nhớ thầm…  Hà Nội lá vàng rơi

Nhớ cái rét thấu xương của một thời
Thời bao cấp vén vo gì cũng thiếu
Tấm áo rách, chăn đơn cũng phế liệu
Vẫn ấm lòng mặc rét chẳng nguôi ngoai

Trường học xa, đi bộ đến mệt nhoài
Dăm  ba đứa chung đường bước loẹt quẹt
Thời gian trôi, còn nhanh hơn lướt web
Lũ bạn tôi, tóc nó muối tiêu mầu 

Giở xem trường cũ, cánh phượng vương đâu
Áo trắng ai bay trong chiều lá rụng
Ánh mắt đan xen, vụng về lúng túng
Ngỡ tô hồng cây phượng vĩ  hè sang

Mới bước chia xa, mà đã “đại ngàn”
Già hết cả, mùa xuân… lùi xa quá
Nhớ Hà Nội, năm nay vương nóng lạ
Vài đôi dòng… dịu mát Hà Nội ơi..!

------

SG - 1:00Am 05/7/2015



Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

VỀ VỚI TUỔI THƠ…





VỀ VỚI TUỔI THƠ…

Về với tuổi thơ, cơn gió thoảng
Những cánh buồm, thuyền giấy xinh xinh
Soi nước trong chợt nhận chính mình
Thảng thốt thấy trời cao xanh quá

Tiếng chim khuyên chuyền cành xanh lá
Mầu phượng hồng đỏ quá hè ơi
Nụ hôn xưa trái ngọt đầu đời
Vương gốc sấu, hoa sầu quên lãng

Nhớ đông nào,Tây Hồ chạng vạng
Cùng chơi trò tên khắc lên cây
Mỗi xuân qua nỗi nhớ đong đầy
Giờ cao quá chẳng tầm tay với  

Về tuổi thơ… đường xa vời vợi
Như đếm từng lọn tóc sương mai
Thuyền giấy trôi chiều xuống chạy dài 
Mưa bất chợt cuốn dòng sông phố…

-----

SG – 01/6/2015


Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

KHÁT VỌNG



KHÁT VỌNG
                                      (Gửi: Ch)

"Em lặng viết tên anh vào cát "
Biển trào dâng ngọn sóng bạc đầu
Gió hát lời tình tự biển sâu
Vị mặn mòi lên môi chua chát


Em bước bàn chân em trên cát
Cát rát từng mỗi bước em qua
Biển ôm em như muốn vỡ òa
Niềm thổn thức tan vào ghềnh đá


Nước triều dâng xóa tan tất cả
Tên anh rồi… vừa mới viết xong
Xóa làm sao… khi khắc lửa lòng
Vẫn thầm gọi tháng năm quay lại


Đời là những đôi bờ xa mãi
Chẳng thể chung, kết một bến thuyền
Dẫu rằng sỏi đá có xô nghiêng
Giấu khát vọng… hải âu… yêu biển

-------

SG - 12h30 – 29/5/2015



Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

HOA QUỲNH TRẮNG





HOA QUỲNH TRẮNG

Hoa trắng lại nở về đêm
Làm sao ngủ được mà mềm môi em
Đóa hoa đẹp nõn phát ghen
Canh hai,… giờ tý… mà xem tuyệt vời
Cánh căng trắng nõn như mời
Hương thơm thoang thoảng như đời đang xuân
Sáng ra, đã rũ rượi dần
Bao nhiêu mơn mởn một phân chẳng còn
Tiếc hoa ngắn kiếp héo hon  
Đành như của nợ hết son… về chiều…
Trăng đêm… Quỳnh nở… thật yêu…! 

-----------------

SG – 01h00’:Am - 07/3/2015



Thứ Năm, 5 tháng 3, 2015

CẦU QUÊ…





CẦU QUÊ…

Ngày ấy đâu rồi,… cây cầu đây
Nước sông in đẫm bóng trăng gầy
Lao xao trong gió ngày gặp lại
Ký ức chìm trong sóng ngập đầy

----------
SG – 05/3/2015





Thứ Ba, 3 tháng 3, 2015

NGÀY KHÔNG EM






                NGÀY KHÔNG EM
               
Một ngày không em
Đường về quá xa
Một ngày không em
Quên cả lối về
Một ngày không em
Con trăng chẳng  sáng
Bóng tối vây quanh
Chìm giấc u mê.

Mây gác đầu núi
Đón ánh ban mai
Ta mộng hình hài
Khoảng trời nhỏ bé
Mắt ai ngấn lệ
Ngỡ hồ nước sâu
Hai mái chụm đầu
Bình yên đến lạ…

Đường đời mỗi ngả
Nếu chẳng bước chung
Trái đất bỗng dừng
Chẳng còn quay nữa
Trăng kia xẻ nửa
Đêm tối miên man
Nước bỗng ngập tràn
Xóa nhòa lối bước

Dù thua, dẫu được
Ta vẫn bên nhau
Để trái địa cầu
Vĩnh hằng quay mãi
Tình nào vĩ đại
Hơn những trẻ thơ
Mong ngóng từng giờ
Đi về sớm tối
Đời là ngày hội
Ta dành cho nhau…!

------

SG – 03/3/2015




Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015

CHÚC XUÂN ẤT MÙI





CHÚC XUÂN ẤT MÙI

Tân xuân cùng chúc năm ất mùi
Một năm hạnh phúc tràn niềm vui
Sức khỏe thành công đều thăng tiến
May mắn luôn luôn mỉm miệng cười.


                 --------
                 19/02/2015  
                 (tức mùng 1 tết nguyên đán)



Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

NGẪM…




NGẪM…

Đừng phung phí những gì đang có
Khi về chiều nào có ai hay
Điều duy nhất những gì nhỏ bé
Là hành trang hạnh phúc đong đầy

----------

SG - 28/01/2015




Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

ĐÊM ĐÔNG HÀ NỘI






ĐÊM ĐÔNG HÀ NỘI

Hà Nội cuối đông… vương rét lạ
Xoa xuýt đôi tay… đêm buốt giá
Bóng điện vời xa, quen mà lạ
Mưa bụi nhẹ bay… ướt nhạt nhòa

Có những điều tưởng là cổ tích
Đeo bám hoài số phận nổi trôi
Lãng quên xưa… lại chợt bồi hồi
Ngọn Tháp Bút, viết trang ký ức

Cầu Thê Húc đỏ trong lồng ngực
Thuở phượng hồng hòa tấu nhạc ve
Tiếng lao xao phố cổ đêm hè
Như bỗng thấy… chưa qua tuổi lớn

Sao thôi rơi, gió thêm lạnh gợn
Chích nỗi buồn tưởng đã hư hao
Sóng Hồ Gươm se buốt cồn cào
Quờ tay với tìm nồng hơi ấm

Hà Nội ơi bao mùa rét đậm
Nắng oi nồng, phai tóc màu da
Tảo tần từ lúc chửa tiếng gà
Hành trang nhớ bên đời da diết

Dẫu thời gian phai đi khác biệt
Đông lạnh về… Hà Nội rất riêng…!

--------------------

SG – 23h00’ – 14/01/2015