Thứ Tư, 18 tháng 3, 2020

HOA GẠO THÁNG BA





HOA GẠO THÁNG BA


Tháng ba mùa hoa gạo
Hồng rực cả đôi tay
Tháng ba khoe sắc áo
Thắm mãi cứ mỗi ngày


Những cung điệu mê say
Lâng lâng tan trong gió
Thay lời yêu chưa ngỏ
Rơi rụng cuốn quay tròn


Những khoảng khắc con con  
Tìm tuổi thơ đánh mất
Thời ngây ngô rất thật  
Ngỡ chẳng có bao giờ  


Một nửa ép thành thơ
Một nửa đời nghiệt ngã
Nhìn hoa rơi lả chả
Một thoáng nghĩ xa vời…


Ngỡ lời ru ầu ơi
Của mẹ từng trưa vắng
Mặt trời đơm hoa nắng
Cháy đỏ mãi trong lòng


Tháng ba để lũ ong
Tìm nhụy hoa lấy mật
Vương nụ hôn ngây ngất  
Hoa gạo đẹp ngỡ ngàng


Tháng ba mùa lại sang
Gieo buồn vui lận đận(*)   


-------------
18/3/2020
(*): Vì đại dịch Cov19




Thứ Tư, 12 tháng 2, 2020

RU LÒNG…






RU LÒNG…


Đất nước này có nhiều cái ngộ
Ngộ tưởng mình nhất chẳng thua ai
Dân lam lũ mà chẳng đủ sài
Quan tham nhũng tiền nhiều vô kể


Có nhiều điều nói ra vẫn thế
Không dè chừng kẻo vạ đi luôn
Bao niềm đau hơn cả nỗi buồn
Cải cách mãi vẫn đà phát triển


Và sẽ còn vượt xa tiên tiến
Nước cộng đồng kế mấy chục năm
Nghe như mơ trăng sáng đêm rằm
Lúc thế giới đang cơn đại dịch


Đất nước này sẽ còn vô địch
Nhiều “Fan” cuồng bóng đá đỉnh cao
Chiến thắng thôi cổ vũ ào ào
Lỡ thất bại đầy lời dè bỉu


Đất nước này thế giới chẳng hiểu
Rất nhỏ nhoi, dân số lại nhiều
Chẳng thể nào khuất phục triệt tiêu
Hòng xâm lược dễ bề bắt nạt


Đất nước này bao dung dào dạt
Tình con người hoạn nạn có nhau
Biến kẻ thù thành phép nhiệm màu
Cùng hợp tác làm giàu đất nước


Nước nhỏ thôi mà uy rất được
Làm trọng tài hòa giải các bên
Mỹ xa xôi hay nước cạnh thềm
Dù đối địch nhưng ngồi đàm phán


Đất nước mà nhiều lời oán thán
Từ Thủ Thiêm đến tận Hà Thành
Dân đen thời mất sạch sành sanh
Chẳng tấc đất không nơi trú ngụ


Bởi quan tham ăn đầy béo ú
Ở trên cao Hoàng Đế biết đâu
Mọi báo cáo đều vẽ tô mầu
Núp Đảng – Bác làm điều dối trá


Đất nước này sẽ chẳng thể khá
Bởi quan tham bè phái tung hoành
Muốn Việt Nam lớn mạnh tươi xanh
Thay lãnh đạo Tâm – Tầm yếu kém… 


Đất nước này nhiều chuyện giấu nhẹm
Vờ ru lòng cho nó bình an…


--------------
12/02/2020





Thứ Năm, 16 tháng 1, 2020

ĐÔI MẮT






ĐÔI MẮT

Có những nỗi nhớ chẳng gọi thành tên
Có những niềm đau chẳng còn cảm xúc
Chỉ còn tình yêu dẫu là trong đục
Vẫn chứa chan trong đôi mắt người tình...


-----------
16/01/2020


Thứ Hai, 6 tháng 1, 2020

QUÊ MÌNH...





QUÊ MÌNH...



“Giếng chùa, con mắt của trời”
Cho dù khắp chốn muôn nơi nhớ về
Cảnh xưa trên mọi miền quê
Là hồn dân tộc say mê lòng mình
Cây đa bến nước sân đình
Những gì mộc mạc mà hình chẳng phai
Cho dù ngày trượt tháng dài
Quê hương hai chữ tượng đài trong tim
Tường phong lá rủ im lìm
Sao làm thổn thức con tim bao người
Vì rằng kiếp sống ở đời
Cội nguồn gốc rễ là nơi đi về
Ai thời chối bỏ miền quê 
Còn đâu gốc gác u mê lạc loài
Tiền thì có thể kiếm sài
Quê hương dẫu có, chẳng ai mua giùm
Quê nghèo hứng nước bằng chum
Đựng bao nghĩa nặng, tình đùm bọc nhau  
Ở đời dẫu có sang giàu
Thiêng liêng gìn giữ, nhớ câu “Quê Mình”


-----------
06/01/2020



NGÀY CUỐI NĂM




NGÀY CUỐI NĂM


Ngày cuối năm tờ lịch treo ủ rũ
Chưa kịp đong đủ vội vã ra đi
Chẳng ngoảnh lại chi, kệ mặc xuân thì 
Lênh loang nỗi nhớ về ngày đã qua


Xuân tới rồi cho đào trổ nụ hoa
Mai vàng thắm trên hiên nhà gác mái
Nhìn xuân sang mà chợt thêm ái ngại
Sao đời người ngắn ngủi quỹ thời gian


Biết bao điều dang dở gót đa mang
Chẳng biết rằng đang đi hay lùi bước
Chỉ nghe truyền thông nói toàn thấy được
Bươn trải nhọc nhằn nào có khác chi


Vẫn biết nước mình tiến tựa ngựa phi
Nhưng sao đợi năm hai không bốn mấy
Chỉ e thịt xương hóa như khúc sậy
Trong tiểu sành ôm giấc ngủ mồ côi


Vài khắc nữa một năm mới tới rồi
Nghệch ngoạc vài dòng chia xa năm cũ
Bao điều yêu thương đơm đầy đong đủ
Dâng tặng cho ngày năm mới đợi sang.


-----------
31/12/2019





Thứ Ba, 10 tháng 12, 2019

TRI KỶ

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - photoby Phạm Văn Trụ)



TRI KỶ

Giao khúc chợ phiên gặp chia xa

Ngày ấy giờ đây thoắt đã già
Nâng chén tao bôi năm tháng cũ
Tri kỷ dẫu cách chẳng phôi pha

------------- 
10/12/2019


Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

THÁNG MƯỜI HAI

 



THÁNG MƯỜI HAI
Tháng mười hai nhanh quá
Sắp hết năm mất rồi
Tháng rụng trôi theo lá
Thời gian bạc như vôi

Cứ ngỡ rằng xa xôi
Trời xanh màu chẳng nhạt
Còn đâu trong khúc hát
Tóc phai tự bao giờ

Tháng giá lạnh thờ ơ
Quên hoa cải hoang dã
Mặc lòng người hối hả
Lo năm trọn tháng cùng

Chờ đón đợi bao dung
Nụ hồng đào khoe sắc
Hoa mai vàng nở đặc
Phiên chợ xuân đậm đà

Tháng mười hai dần qua
Chẳng kịp được gì cả
Khác chi nào hòn đá
Vô duyên sau hiên nhà...


------------
04/12/2019





Thứ Tư, 27 tháng 11, 2019

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - By Pham Van Tru)




ĐƯỜNG LÀNG


Con đường thơm rơm, nắng chiều óng ả 
Áo nâu sờn vai, mồ hôi lã chã
Đường làng tĩnh quá, chẳng bóng người qua
Kẽo kẹt à ơi,... lại hóa quê nhà


Thoang thoảng lời ru vọng cuối làng xa
Cối lúa đều tay giữa chừng ngắt nhịp
Ai như thôn nữ hẹn hò ríu rít
Tối nay làng mình hát hội chèo xuân


Giờ thì đã xa mà cảnh thật gần
Bao nhà tấm đúc, đè lên ngói mới
Xóm bỗng lên đời, tường cao vời vợi
Đường làng thay tên phố... cũng lên ngôi


Đường quê xưa trong mộng đã xa rồi
Người năm ấy bây giờ tóc cũng bạc
Nét đoan trang thực thà chẳng hề khác
Vương lòng lữ khách thoảng chợt xa xôi...


-------------
SG – 25/11/2019



Thứ Năm, 7 tháng 11, 2019

NGẪM...









NGẪM...


LỐI CŨ bây giờ chẳng còn đâu
Mưa bay xác pháo muôn sắc mầu  
Khói nhang thoang thoảng ba mươi tết
Ngày ấy xa rồi nay còn đâu 


BÂY GIỜ đường phố đã sang trang
Nhộn nhịp bon chen cửa với hàng
Đạo lý thói đời thay dổi hết
Tử tế cũng đành tuột xuống thang


CHỈ CÒN một chút sắc hương phai
Đám bạn cùng nhau bước đường dài
Cùng chung một lớp thời thơ ấu
Mà sao vẫn đọng bóng hình hài


KỶ NIỆM xa rồi giấc mơ xưa
Hàng cây liễu rủ lá lưa thưa
Hồ Gươm in bóng con đường cũ
Ngập ngừng hò hẹn lúc đón đưa


MÀ THÔI quy luật của tự nhiên
Lời khuyên nhân quả sách thánh hiền
Sống đời đơn giản, sang nhân cách
Ấy mà như vậy khác chi tiên


---------------
SG, 06/11/2019




Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2019

TRĂNG THU






TRĂNG THU 

Trăng thu xuyên vòm lá 
Rọi vào đêm yên ả 
Ấu thơ trôi xa quá 
Tuổi thích chơi lồng đèn

Ánh trăng thoáng quen quen 
Bao cấp ngày xưa cũ 
Tem phiếu chẳng chia đủ 
Bánh nướng cắt đêm rằm

Trăng thu quá xa xăm 
Quên tuổi thơ đánh mất 
Mái đầu phai là thật 
Ngắm trung thu muộn màng...

-------
19/9/2019



ẤU THƠ...

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - Photoby Phạm Văn Trụ)




ẤU THƠ...

Tường mốc rêu, tuổi thơ cũ quá 
Giấc ngủ vùi, bình yên đến lạ 
Ngỡ chiêm bao được trên nệm lá 
Lá cuốn hao gày ru giấc mơ xa 

Trang sách hồng phai nét nhạt nhòa 
Tường phong cổ mái đầu nhuốm bạc 
Ru hồn người say trong khúc hát 
Cảnh đẹp nao lòng... lỡ bước đi

*
* *  

Chữ đầu đời nguệch ngoạc vân vi 
Ê a buồn đánh giấc ngủ khì 
Giây hạt bưởi soi rằm tháng tám 
Để rồi lận đận đến mùa thi

Người nghệ sỹ tìm thuở hàn vi 
Chút thanh bình cất vào ống kính...

------------
17/9/2019




Thứ Hai, 16 tháng 9, 2019

QUÊ HƯƠNG






QUÊ HƯƠNG 


Như cứ ngỡ được trầm trong lau sậy
Vớt thanh bình trong chiếc dậm ấu thơ 
Ôi quê hương cảm xúc thật vô bờ
Lênh loang quá từ con tôm cái tép

Từ những mái gianh cửa chẳng hề khép
Đôi chân trần nứt toác bước nhà nông
Cô hàng xóm ngơ ngác ngước mắt trông
Dẫu chưa một lần nói lời hò hẹn

Quê huơng hai tiếng thân thương nghèn nghẹn
Về tuổi thơ chẳng biết được khi nao
Từng đêm mưa tiếng ếch ộp bờ ao
Bỗng lại xôn xao vọng vào nỗi nhớ

Đám mạ non uốn mình như duyên nợ
Như trải tình cô gái tuổi đương xoan
Sợi nắng vàng níu kéo gót đa mang
Bước tuổi thơ... Ôi..! đường sao vời vợi..!

---------
16/9/2019



LỠ...

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - By Phạm Văn Trụ)




LỠ...

Anh còn nợ em 
Bao điều oan trái
Ước mong vụng dại
Chẳng dám trải lòng

Nợ nét đường cong
Thời gian phai nhạt
Nửa đôi câu hát
Ru tắt nửa chừng

Nợ phút ngập ngừng
Mắt buồn đẫm lệ
Chảy dài thế hệ
Buông bàn tay không...


-----------------------
Thứ sáu - ngày 13/9/2019



Thứ Năm, 22 tháng 8, 2019

THU BỒI HỒI...






THU BỒI HỒI...


Sang thu rồi, chẳng mấy hết năm
Sân sau nhà vàng thêm mấy lối
Thoáng ai qua bước nghe rất vội
Lá vô tình rớt xuống bờ vai


Có nỗi buồn chẳng của riêng ai
Vết chân chim đọng trên khóe mắt
Hoàng hôn buông chiều dần lịm tắt
Sợi nắng vàng cũng chợt hư hao


Gió hiu hiu se nước mặt ao
Tiếng tăm cá vọng thành nỗi nhớ
Dây tơ vương dệt muôn kiếp nợ
Để một đời mộng ước chông chênh


Tiếng líu lo mái tóc bồng bềnh
Giờ xa quá đã thành dĩ vãng
Bụi phấn bay rơi trên bục giảng
Càng thêm yêu màu áo học trò


Thu sang rồi buông bỏ âu lo
Tìm dư âm khung trời trống vắng
Gói gém thêm chút thôi khoảng lặng
Nghe riêng mình ... lá rụng cuối song...


------------
22/8/2019