Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

BIỂN & TÌNH





BIỂN & TÌNH


Biển chiều nay cũng chẳng thể xanh hơn
Bởi vòng tay ôm, tình nồng vẫn biếc
Sóng bớt dập dìu những điệu ca bất diệt
Sợ nhòa đi trên cát bước hình hài


Chuyện vui buồn của biển mỗi sớm mai
Là điệp khúc của ngàn năm thiên cổ  
Tình biết đẹp khi ngang qua giông tố
Bình minh lên rạng tỏa phía chân trời


Chuyện tình biển là con sóng đầy vơi
Khúc thủy triều dâng cao rồi hạ thấp
Chuyện tình mình chỉ bộn bề tấp nập
Trong vòng quay ngày tiếp nối ngày


Hạnh phúc nào mà chẳng có đắng cay
Dẫu có vậy mới thấy đời đáng sống
Mặc ngoài kia biết bao điều biến động
Tâm vẫn nhàn bất động gắng bình an


Biển chiều nay xào xạc gió miên man
Tay đan tay tìm về trong nỗi nhớ
Đưa ta về cái ngày đã gặp gỡ
Sóng biển hòa tan quện lẫn vào nhau..!


-----------------

SG, 03/5/2018 

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2018

ƯỚC GÌ…


(Gửi tới nhà thơ "Một thời hoa đỏ": Khổng Văn Đương - tác giả bài thơ nổi tiếng "Em đi tìm anh trên bán đảo Ban Căng)



ƯỚC GÌ…
                                                   (Lê Hùng)


"Ước gì ta đủ sức
Kéo thời gian ngược chiều" (*)
Ước gì ta còn trẻ
Để hồn mình lại "phiêu"


Mặc nắng cháy mưa chiều
Mặc thác tuôn núi lở
Mặc cho tình dang dở
Nhưng lòng vẫn còn yêu


Yêu rặng bóng tre chiều
Tiếng lục lạc trưa vắng
Trâu nghênh sừng đứng lặng
Nghe vi vút sáo diều


Yêu câu hát ru Kiều
Mẹ ầu ơ cánh võng
Yêu cái nhìn cháy bỏng
Vội vã lúc lên đường



Yêu mái tóc dễ thương
Còn vương nguyên hương bưởi
Mà sao vội tức tưởi
Sang ngang đi lấy chồng


Yêu những gì hư không
Quay tròn như cối lúa
Sông thướt tha dải lụa
Yêu đến tận kiệt cùng


Ước gì vẫn còn “sung”
Như hồi… thời trai trẻ…




--------

SG, 22/4/2018

(*) Trích câu của nhà thơ Khổng Văn Đương



Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2018

GỬI NGÀY 8/3






GỬI NGÀY 8/3


Chẳng cần đâu những bông này hoa nọ
Chẳng cần đâu túi giỏ xách cao đài
Chẳng cần ga lăng, chúc tụng thật oai
Hãy cùng bên nhau như ngày thường  nhật


Điều mà phụ nữ thường yêu thích nhất
Không phải trên tờ block lịch tường
Hay cờ phướn giăng, đèn sáng phô trương
Rồi hô hào bảo là ngày kỷ niệm


Được sống trên đời là một mầu nhiệm
Biết quý trân từng lọn tóc thời gian
Chớ chạy theo điều phù phiếm miên man
Mà lãng quên những gì dù nhỏ bé


Có đôi khi cần vài ba lời chia sẻ 
Chuyện học hành hay con đón chiều mai
Và công sở chẳng thể gánh hai vai
Được sẻ chia cũng là nguồn hạnh phúc


Dù dòng đời có lúc trong khi đục
Dẫu cuối chiều khi hoa nắng hắt xiên
Cùng nắm tay bước qua chốn cửa thiền
Chẳng ầm ỹ như thời nay chúc tụng…! 


--------------

SG, 0:10am – 08/3/2018  




Thứ Ba, 27 tháng 2, 2018

TÌM XA…






TÌM XA…


Muốn tìm nơi thật xa
Chẳng khoảng cách địa lý
Chọn tạm chốn yên nghỉ
Khỏi trống trải tâm hồn


Để tìm kiếm nụ hôn
Lời tỏ tình của gió
Trái tim còn bỏ ngỏ
Cửa chưa khép bao giờ


Thời gian trôi thờ ơ
Nắng vàng mơ, hờ hững
Con sông lười im đứng
Mà dậy sóng trong lòng


Se mọi nỗi thầm mong
Sẹo thời gian hóa đá
Muốn quay lại tất cả
Cái ngày chưa biết đời

Rũ bỏ mọi cuộc chơi
Mọi bon chen cực nhọc
Giọt đàn thay tiếng khóc 
Vui ước nguyện ban đầu

Vì đời vốn bể dâu 
Nên mộng lòng… xa mãi…


-----------------
                SG, 27/02/2018





Chủ Nhật, 4 tháng 2, 2018

NGẪU HỨNG… VỀ NHÀ





NGẪU HỨNG… VỀ NHÀ


Về nhà thôi, kìa tết dần tới
Về với nỗi mong thầm ngóng đợi
Thoang thoảng khói lam thơm nếp mới
Con vàng ngoáy đuôi chạy khắp nhà

Trên nẻo đường dẫu có quá xa
Chợt ngắn lại nếu cùng chung bước
Mọi toan tính đời thường mất được
Bỗng lãng quên, vội vã trở về 

Những chặng đường trên mỗi miền quê
Có lối xóm người thân đầm ấm
Có tuổi thơ trong mình sâu đậm
Nơi yêu thương cất tiếng chào đời

Mưa bụi phùn rây rắc khắp nơi
Phút giao thừa đường thưa phố vắng
Hà Nội ơi!.. thăng - trầm - sâu - lắng
Đẫm sương đêm đầu ướt mái thề

Ai bán đào phai thắm đường đê
Dáng mảnh mai tóc dài vờn gió
Ngỡ vừa ngang qua thời hoa đỏ
Mẹ phạt đòn cái tội chơi khuya

Rồi thời gian như chửa cách chia
Chợt nổ rộn pháo mừng xuân mới
Phút giao thừa vui hơn mong đợi
Được quây quần xum họp đủ đầy

Và ngoài kia trên mỗi hàng cây
Thầm lặng ngóng bóng người xa vắng
Vác tuổi đời trên vai trĩu nặng
Mẹ chờ con xuân tết có về…

Về nhà thôi cho thỏa cơn mê
Bên bếp củi bánh chưng hồng rực
Vùi ngô khoai than nồng thơm phức
Về ngay thôi còn ước  mơ gì

Đường về nhà hối hả người đi
Kẻ cơ nhỡ, chẳng gì mà bước…


----------

SG, 01:30am  - 04/02/2018 


Thứ Tư, 17 tháng 1, 2018

HOA ĐỜI…





HOA ĐỜI…


Đào rực thắm bên đường lặng lẽ
Chẳng hề phai khi nắng buông thềm
Độ xuân về chợt náo nức thêm
Trong bóng dáng hoàng hôn hối hả

Đời vốn ngắn phong trần nghiệt ngã
Đổi tư duy sẽ bớt dặm trường
Trả hận thù nhận lấy yêu thương
Và như vậy mùa xuân còn mãi

Chớ xem thường cỏ cây hoa dại
Chỉ cùng loài mới hiểu về nhau
Phán xét chi đất tốt bạc màu
Trong cảnh ngộ mới hay thật giả

Đừng cho rằng học mới có cả
Mọi văn bằng địa vị cao sang
Chỉ cần thôi, ý chí sẵn sàng
Luôn vươn tới không giờ ngưng nghỉ

Vội chê ư… xã hội vô lý
Mọi công bằng sẽ chẳng có đâu
Gắng bước nhanh mọi việc làm đầu
Công bằng ấy do mình sắp đặt

Và cuộc đời chẳng khi rẻ đắt
Mà chính là lựa chọn cuộc chơi
Đi lầm đường cứ mải miết bơi
Đến nhắm mắt cũng chưa tới đích

Sống ở đời ai chẳng yêu thích
Có “dù ô” điểm tựa lâu dài
Nhưng đời này được có mấy ai
Cây đứng vững tự mình vươn tới

Nghĩ làm chi điều xa vời vợi
Hành xử hay hoặc đối nghĩa nhân
Chỉ cần thôi chân thật ân cần
Là trôi được đến miền cảnh giới 

Sẽ tuyệt hơn muôn vàn mong đợi
Buông bỏ rồi…. lòng nhẹ… bình an…


----------

SG. 17/01/2018 


Chủ Nhật, 14 tháng 1, 2018

NGHE SÓNG




NGHE SÓNG


Nghe biển hát chiều nay 
Sóng dồn da diết quá
Con dã tràng nghiêng ngả
Chui dưới cát quay tròn

Và thuở ấy trăng non
Gió thì thào thủ thỉ
Con tim như mách chỉ 
Mình yêu tự độ nào

Sóng cứ vỗ tuôn trào
Mãi hôn lên bờ đá
Chuyện tình của biển cả
Tan lẫn cả đứa mình

Hồng hoang thuở khai sinh
Nếu biển không có sóng
Thì tình đâu cháy bỏng
Cho đôi lứa hẹn hò

Chẳng kịp nghĩ đắn đo
Thời gian trôi nhanh quá
Mái tóc mầu phai lạ
Tình chẳng bạc bao giờ

Anh đâu biết làm thơ
Lang thang như con sóng
Một chút thôi lắng đọng
Nghe sóng vỗ bạc đầu

Mai này lỡ bể dâu 
Lại về đây nghe sóng…


-------------

SG, 2:15am - 14/01/2018


NGƯỜI YÊU…





NGƯỜI YÊU…


Hãy là người tình, người yêu, người vợ
Để suốt đời ta quện quấn vào nhau
Hãy là người tình, người yêu, người vợ
Để đam mê mãi mãi chẳng phai màu

Vì người tình say men ân ái 
Thỏa đam mê phút giây hoang dại
Là người yêu để  còn khắc khoải
Chinh phục nhau như thuở ban đầu

Là người vợ gắn kết dài lâu
Viết chuyện tình không hồi dang dở
Khói lam chiều nhà ai bữa lỡ 
Chẳng ưu tư lo sống một mình

Là người yêu, người vợ, người tình
Thật diệu kỳ cũng lắm gian nan
Lỡ sa cơ chịu cảnh lầm than
Đành gắng dậy vượt qua mọi lối

Ở đời người biết đâu sáng tối
Lúc trẻ thơ cất tiếng chào đời 
Niềm hân hoan hạnh phúc chơi vơi
Trong cơn lốc bạc tiền cơm áo

Chỉ yêu thôi chẳng thành “thóc gạo”
Nuôi chúng ta sinh sống hàng ngày
Chỉ tình thôi khi hết đắm say
Liệu có bước mỗi người một hướng

Vì phận duyên số trời ban thưởng 
Tu ngàn năm lên kiếp vợ chồng 
Chuyện ở đời sắc sắc không không
Khi hết khổ là sang… kiếp khác 

Chớ cho rằng số mình phận bạc
Bởi vòng xoay con tạo luân hồi
Nên mơ ước đâu có xa xôi
Làm người yêu, người tình, người vợ…!


-------------------

SG, 29/12/2017