Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

HOÀI NIỆM…

(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - By Hung Le)




HOÀI NIỆM…


Chỉ hoài niệm thôi, hoài niệm thôi
Thời gian giòng cuốn mãi xa rồi
Còn đâu yên bình thời xưa cũ
Chỉ còn khắc khoải mãi không thôi

Ngó nhìn cảnh vật khắp quanh đây
Bỗng chút lâng lâng nhuốm hao gầy
Bụi phủ thời gian phai mầu úa
Mà như dải lụa uốn đong đầy

Một chiều gió lượn cuối chân mây
Tay lại trong tay phút sum vầy
Lại dựng tìm xây hoa mộng cũ  
Lặng nghe chim hót líu lo bầy

Dẫu biết tình đời có thế thôi
Lo chi cho mệt cũng qua rồi
Quẳng nỗi lo đi rồi lại bước
Chỉ mỗi một mình em với tôi

Chỉ hoài niệm thôi, hoài niệm thôi
Vui buồn nơi đó sánh cùng đôi…

--------
15/8/2018




Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

CÓ BAO GIỜ…





CÓ BAO GIỜ…

Có bao giờ anh hỏi em không
Lúc giở giời gió ngang vật ngã
Hay là anh vẫn còn hối hả
Chuyện làm ăn đon đả kiếm tiền

Dẫu biết rằng chẳng phải của riêng 
Mà lo chung cho mình tổ ấm
Sao không dành phút giây sống chậm
Hỏi một câu âu yếm nồng nàn

Có bao giờ anh ngó liếc sang  
Chuyện cửa nhà chợ chiều bếp núc
Chuyện kẹt xe tan tầm đông đúc
Bụi khói bay phai nhạt má hồng

Có bao giờ anh hiểu em không
Một chút thôi đứng bên để ngắm
Vài lời khen cũng làm say đắm
Bộ thời trang em mới mua về

Có biết không em vẫn đam mê
Cùng nắm tay dạo như ngày trước
Giờ xa xôi chỉ thành điều ước
Bởi vì anh tất bật tối ngày

Có biết không em vẫn còn say
Bởi dáng nhìn nụ cười tỏa nắng
Chẳng việc gì mà phải vội nhặng
Mọi việc thời ắt cũng vẹn tròn

Thời gian trôi em nhạt mầu son
Anh cũng vậy đâu còn thư thái
Chợt thấy mình vừa như thoáng dại
Tuột tầm tay một thứ vô hình

Em bây giờ hay nghĩ linh tinh
Chỉ thầm muốn những điều cũ kỹ
Thời yêu nhau chẳng lời hoa mỹ
Trời xe duyên nên nghĩa vợ chồng 

Có bao giờ… hỏi lại em không…!?

------------
10/8/2018




ĐÊM BUỒN KON TUM





ĐÊM BUỒN KON TUM

Đêm buồn thành phố núi cao
Thanh khuya tĩnh mịch xiết bao là buồn
Kon Tum đêm lạnh thượng nguồn
Một mình cô quạnh mắt tuôn thành dòng
Chỉ vì cái kiếp long đong
Nay đây mai đó chẳng mong được gì
Có chăng chỉ mỗi chuyến đi
Thêm vài hiểu biết mấy khi ở đời
Coi như những cuộc dạo chơi
Hoa xem ngựa cưỡi được mời vi vu
Đèn khuya tỏa ánh sương mù
Thoáng trong tiếng vọng lời ru não nề
Chập chờn nửa tỉnh nửa mê
Nửa còn nồng giấc nửa về nhà ngay
Về nhà say giấc mơ bay
Bầy nhỏ tụ tập trọn ngày hân hoan
Cùng vui chén rượu lời bàn
Chuyện trời chuyện đất chuyện tràn cung mây
Bây giờ ở chốn này đây
Chỉ mong đến sáng giải khuây bớt buồn...

--------
30/7/2018 (Gửi D.)
(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - by Hoang A Vuong)


CHỢ TÌNH






CHỢ TÌNH

Chợ tình ai bán mà mua
Dệt thêm thương nhớ thêu thùa trong tim
Chợ tình chẳng bán chỉ tìm
Duyên kia nếu hợp như chim có bầy
Chợ tình nét đẹp xưa đây
Đến nay còn thắm tràn đầy yêu thương
Một lần nhớ đến thiên đường
Chợ tình chớ bỏ bởi hương núi rừng
Cho dù dẫu có người dưng
Cũng thành thân thiết gặp mừng hân hoan
Ai ơi duyên muốn vẹn toàn
Khâu Vai phiên chợ nồng nàn nhớ qua...

-----
28/7/2018
(Hình ảnh chỉ mang tính minh họa - st)

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

XE ĐẠP…







XE ĐẠP…


Đâu cần phải đạp xe
Vòng quay tròn vẫn thế
Cái thời buổi công nghệ
Cũng tiện ích vô cùng

Vạt nắng là của chung
Kỷ niệm riêng mang trải
Phơi cho hồng tươi mãi 
Tình thêm thắm muôn mầu

Ừ… đời chẳng thế đâu
Bởi nhân gian nghiệt ngã
Thôi… lại đành lòng cả
Chỉ cần mỗi đứa mình

Tại duyên trời kết sinh
Nên tạo thành bóng - nắng
Sóng lúc to biển lặng
Gió vẫn thổi thì thào

Đôi lúc muốn trăng sao
Như chị Hằng chú Cuội
Chẳng cần quá đắm đuối 
Mà vẫn mãi chẳng rời

Đời là những cuộc chơi
Con bài ván sấp ngửa
Lúc no khi đói bữa
Liệu may rủi vuông tròn

Chỉ còn chút cỏn con
Cần gì phải công nghệ
Bên nhau vẫn cứ thế
Dẫu bánh chẳng quay tròn…


----------------------
SG, 03:15am – 23/6/2018 



Thứ Tư, 30 tháng 5, 2018

CƯỜI…





CƯỜI…


Cười chỉ là khóc khô không lệ
Che niềm đau trên đỉnh vực sầu
Chôn nỗi buồn dưới thẳm đáy sâu
Rồi vờ tiếng cất như buông bỏ


Cười là để trái tim bỏ ngỏ
Cho mây hường mượn ngọn gió ngang
Mơ thấy đời một thuở hồng hoang
Thời oanh liệt vàng son hư ảo


Cười để lòng dư thêm hoài bão
Trước cuồng phong số phận cuộc đời
Cho vợi đi khỏi chút chơi vơi
Rồi gắng gượng cố chân bước tới


Cười dấu ấn trên môi trực đợi
Của thương gia, chính khách, ngoại giao
Kẻ ươn hèn tâm trí tầm phào
Tìm cơ hội mưu hèn kế bẩn


Cười đôi lúc cho quên túng quẫn
Khỏi lạc vương vòng xoáy tình tiền
Mặc cho ngoài xã hội đảo điên
Tìm một khoảng bình yên thư thái


Cười chợt bỗng thấy lòng sảng khoái
Là nụ cười đúng nghĩa cười vui
Niềm hân hoan xen lẫn ngọt bùi
Cười hạnh phúc chan hòa nước mắt…!


-----------
SG, 28/5/2018




Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

BIỂN & TÌNH





BIỂN & TÌNH


Biển chiều nay cũng chẳng thể xanh hơn
Bởi vòng tay ôm, tình nồng vẫn biếc
Sóng bớt dập dìu những điệu ca bất diệt
Sợ nhòa đi trên cát bước hình hài


Chuyện vui buồn của biển mỗi sớm mai
Là điệp khúc của ngàn năm thiên cổ  
Tình biết đẹp khi ngang qua giông tố
Bình minh lên rạng tỏa phía chân trời


Chuyện tình biển là con sóng đầy vơi
Khúc thủy triều dâng cao rồi hạ thấp
Chuyện tình mình chỉ bộn bề tấp nập
Trong vòng quay ngày tiếp nối ngày


Hạnh phúc nào mà chẳng có đắng cay
Dẫu có vậy mới thấy đời đáng sống
Mặc ngoài kia biết bao điều biến động
Tâm vẫn nhàn bất động gắng bình an


Biển chiều nay xào xạc gió miên man
Tay đan tay tìm về trong nỗi nhớ
Đưa ta về cái ngày đã gặp gỡ
Sóng biển hòa tan quện lẫn vào nhau..!


-----------------

SG, 03/5/2018 

Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2018

ƯỚC GÌ…


(Gửi tới nhà thơ "Một thời hoa đỏ": Khổng Văn Đương - tác giả bài thơ nổi tiếng "Em đi tìm anh trên bán đảo Ban Căng)



ƯỚC GÌ…
                                                   (Lê Hùng)


"Ước gì ta đủ sức
Kéo thời gian ngược chiều" (*)
Ước gì ta còn trẻ
Để hồn mình lại "phiêu"


Mặc nắng cháy mưa chiều
Mặc thác tuôn núi lở
Mặc cho tình dang dở
Nhưng lòng vẫn còn yêu


Yêu rặng bóng tre chiều
Tiếng lục lạc trưa vắng
Trâu nghênh sừng đứng lặng
Nghe vi vút sáo diều


Yêu câu hát ru Kiều
Mẹ ầu ơ cánh võng
Yêu cái nhìn cháy bỏng
Vội vã lúc lên đường



Yêu mái tóc dễ thương
Còn vương nguyên hương bưởi
Mà sao vội tức tưởi
Sang ngang đi lấy chồng


Yêu những gì hư không
Quay tròn như cối lúa
Sông thướt tha dải lụa
Yêu đến tận kiệt cùng


Ước gì vẫn còn “sung”
Như hồi… thời trai trẻ…




--------

SG, 22/4/2018

(*) Trích câu của nhà thơ Khổng Văn Đương



Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2018

GỬI NGÀY 8/3






GỬI NGÀY 8/3


Chẳng cần đâu những bông này hoa nọ
Chẳng cần đâu túi giỏ xách cao đài
Chẳng cần ga lăng, chúc tụng thật oai
Hãy cùng bên nhau như ngày thường  nhật


Điều mà phụ nữ thường yêu thích nhất
Không phải trên tờ block lịch tường
Hay cờ phướn giăng, đèn sáng phô trương
Rồi hô hào bảo là ngày kỷ niệm


Được sống trên đời là một mầu nhiệm
Biết quý trân từng lọn tóc thời gian
Chớ chạy theo điều phù phiếm miên man
Mà lãng quên những gì dù nhỏ bé


Có đôi khi cần vài ba lời chia sẻ 
Chuyện học hành hay con đón chiều mai
Và công sở chẳng thể gánh hai vai
Được sẻ chia cũng là nguồn hạnh phúc


Dù dòng đời có lúc trong khi đục
Dẫu cuối chiều khi hoa nắng hắt xiên
Cùng nắm tay bước qua chốn cửa thiền
Chẳng ầm ỹ như thời nay chúc tụng…! 


--------------

SG, 0:10am – 08/3/2018