Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

ĐAM MÊ





ĐAM MÊ

Chuồn chuồn mê giọt nắng
Nên ớt đỏ cả mình
Em lạnh đến vô tình
Khiến tim anh hóa đá

Cá kình yêu biển cả
Nên lạc mất đường về
Anh nửa tỉnh nửa mê
Đại dương em tình rộng

Đời là khúc trầm bổng
Bản giao hưởng không lời
Trăng lạc rải chiếu chơi
Ngỡ chị Hằng tắm suối

Lửa tình kia dẫu nguội
Cũng tàn một tâm hồn
Chiều chợt tắt hoàng hôn
Đam mê còn nghi ngút…!

-----

21/3/2014



1 nhận xét:

Unknown nói...

Bài thơ hay quá! Chắc phải là "tinh túy" của một tình yêu đơn phương phải không ạ?