NỖI NHỚ…
Nơi tôi sinh có điều
rất lạ
Như vừa chợt đánh mất
chiều qua
Nơi tôi sinh là trưa
nắng ngả
Xé lòng mình, đường
đỗi quá xa…
Đường muôn lối hay
đời trăm ngả
Phù du buồn viếng dạo
ghé chơi
Tuổi xuân vụt…, sao
đi vội vã
Sương gió còn da diết
với đời
Nơi tôi sinh thoảng
rất xa xôi
Của nỗi nhớ đong đầy
nỗi nhớ
Oi nóng hè, nhịp
trong hơi thở
Thoáng trong mơ… tận
phía chân trời
Mưa bụi phùn nếu có
chợt rơi
Xua cái buốt vào tim
thổn thức
Nỗi thầm mong ùa từ
lồng ngực
Trong thẳm sâu… Hà
Nội… thu về…!
_________
SG, 05/03/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét