VÔ ĐỀ…
Dòng sông cứ trôi,…
Con thuyền thì xa mãi
Cỏ cây hoang dại… tím cả chiều tàn…
Bước chân hoang
Lang thang qua vùng… thương nhớ.
Cánh nhạn chợt quay về..!
Sông vẫn trôi
Nỗi niềm thì ở lại.
Chợt đánh thức một linh hồn…
Kẻ đa tình, nhặt hoa ép khô lá… bước
hư vô
Với niềm khắc khoải, với đợi chờ
Dẫu là cơn gió thoảng… khát vọng bỗng
ngẩn ngơ…!
Yêu … hoài vọng… chẳng bến bờ…!
Viết… nhăng cuội… đòi làm thơ…!
-----
02/3/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét