Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

ĐAM MÊ





ĐAM MÊ

Chuồn chuồn mê giọt nắng
Nên ớt đỏ cả mình
Em lạnh đến vô tình
Khiến tim anh hóa đá

Cá kình yêu biển cả
Nên lạc mất đường về
Anh nửa tỉnh nửa mê
Đại dương em tình rộng

Đời là khúc trầm bổng
Bản giao hưởng không lời
Trăng lạc rải chiếu chơi
Ngỡ chị Hằng tắm suối

Lửa tình kia dẫu nguội
Cũng tàn một tâm hồn
Chiều chợt tắt hoàng hôn
Đam mê còn nghi ngút…!

-----

21/3/2014



Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

HOA SEN TRẮNG






HOA SEN TRẮNG

Hoa sen trắng từ bùn vươn dậy
Ngần sắc hương tinh khiết một mầu
Đời thân kiếp số phận chìm sâu
Mà vẫn sáng, không vương… trần tục…!

--------
17/3/2014



Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

NỖI NHỚ…





NỖI NHỚ…


Nơi tôi sinh có điều rất lạ
Như vừa chợt đánh mất chiều qua
Nơi tôi sinh là trưa nắng ngả
Xé lòng mình, đường đỗi quá xa…

Đường muôn lối hay đời trăm ngả
Phù du buồn viếng dạo ghé chơi
Tuổi xuân vụt…, sao đi vội vã
Sương gió còn da diết với đời

Nơi tôi sinh thoảng rất xa xôi
Của nỗi nhớ đong đầy nỗi nhớ
Oi nóng hè, nhịp trong hơi thở
Thoáng trong mơ… tận phía chân trời

Mưa bụi phùn nếu có chợt rơi
Xua cái buốt vào tim thổn thức
Nỗi thầm mong ùa từ lồng ngực
Trong thẳm sâu… Hà Nội… thu về…!

_________

SG, 05/03/2014





Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

VÔ ĐỀ...







VÔ ĐỀ…

Dòng sông cứ trôi,…
Con thuyền thì xa mãi
Cỏ cây hoang dại… tím cả chiều tàn…
Bước chân hoang
Lang thang qua vùng… thương nhớ.
Cánh nhạn chợt quay về..!

Sông vẫn trôi
Nỗi niềm thì ở lại.
Chợt đánh thức một linh hồn…
Kẻ đa tình, nhặt hoa ép khô lá… bước hư vô
Với niềm khắc khoải, với đợi chờ
Dẫu là cơn gió thoảng… khát vọng bỗng ngẩn ngơ…!
Yêu … hoài vọng… chẳng bến bờ…!
Viết… nhăng cuội… đòi làm thơ…!

-----
02/3/2014





Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

NƯỚC MẮT...





NƯỚC MẮT

Nước mắt đâu phải mưa
Mấy ngón tay lau sạch…
Nhưng chứa đầy oán trách
Thành giọt lệ dâng trào
Ngước lên hỏi trời cao
Cớ sao mà mặn thế
Trời cũng đành rơi lệ
Thấy những chuyện xót xa
Chuyện chẳng muốn nói ra
Nên đành ngậm ngùi khóc…!

----
                        01/3/2014





Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

BÀI THƠ TÌNH TRÊN CÁT





BÀI THƠ TÌNH TRÊN CÁT

Anh viết cho em thơ tình trên cát
Khi lòng đang dâng ngập khúc thủy triều
Làn cát bỏng đốt cháy nỗi niềm yêu
Trong da diết mơn man con sóng biếc

Thơ anh viết khi hoàng hôn tiễn biệt
Rặng cây xanh vi vút tiếng sáo diều
Câu vụng dại chưa kịp ghép lời yêu
Mà bờ đá đã thì thào thổn thức

Thơ anh viết trào tuôn từ lồng ngực
Trong thẳm sâu hoang dại trái tim buồn
Dẫu trời kia nếu bỗng đổ mưa tuôn
Không nhòa được những đôi dòng mộc mạc

Thơ anh viết, lẫn tan vào trong cát
Giấu niềm đau trong tiếng sóng thét gào
Nếu một ngày con nước chợt lao xao
Là em nhuộm trong anh đầy mộng ước

Anh viết cho em những gì mất - được
Của tuổi thơ cùng những tháng năm dài
Những mong nhớ, những khắc khoải nguôi ngoai
Của lần đầu hai đứa khờ vụng dại

Anh viết cho em, dẫu dù xa mãi
Thủy triều dâng xóa hết mọi bến bờ
Sóng mặn mòi, hòa quyện lẫn vần thơ
Tựa vị muối… tan vào em trên biển…!

-----

Biền Hồ Tràm, xuân 2014





Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

QUA BẢN ĐÔN






QUA BẢN ĐÔN



Đến Bản Đôn cưỡi voi, ngắm suối
Ngỡ thấy mình lạc cõi “nguyên sinh”
Thế mới hay giờ nhiều quét lũ
Bởi hoang sơ biến đổi… con người…!

Những cánh rừng còn trơ gốc đá
Xác xơ tàn, đỏ úa cây khô
Nhọc nhằn chi cho kẻ xây mộ
Chôn lũ chim mỏi cổ chẳng dừng

Đến Buôn Đôn vẫn còn vài chỗ
Rễ cây buông, dấu ấn đại ngàn
Lũ sẻ rừng, rực lửa(*) hót vang
Nhìn lá rơi, từ trong lồng nhỏ

Đến Bản Đôn đường đi không khó
Vì bê tông, rải nhựa hết rồi
Rất thuận tiện xe tải, xe hơi
Gỗ cũng vậy chạy trầy đường mới.

Có những điều hơn trong mong đợi
Buôn Đôn này đẹp mãi không phôi
Chú voi già công kênh qua suối
Để phương xa, lữ khách bồi hồi…

----
(*) Chim sẻ lửa


Bản Đôn, 09/02/2014


Thứ Năm, 6 tháng 2, 2014

PHONG LAN






PHONG LAN

Sự cao sang vươn từ cây mục
Đếm phong trần ai dễ dấn thân
Sương gieo gió núi nơi trần thế
Mà nhánh hoa kia vẫn… tuyệt trần!

----


1h42’ – 06/02/2014



Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014

LỜI CHÚC ĐẦU XUÂN





LỜI CHÚC ĐẦU XUÂN

Đầu năm giáp ngọ chúc đôi lời
Anh em bè bạn khắp muôn nơi
Sức khỏe, bình an, tràn hạnh phúc
Xuân về tô thắm đóa hoa đời

Mừng năm Giáp ngọ vừa bước sang
Chúc cho tất cả được huy hoàng
Công thành, danh toại đều thăng tiến
Ấm mọi dân lành - bến vinh quang

Năm sớm, Giáp ngọ cùng chúc xuân
Chúc cho ở khắp mọi xa gần
Vùng sâu, hải đảo hay thành phố
Mã đáo thành công,.. sẽ đến gần!




Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM







MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

Phút tới trường… giấu trong giấc ngủ
Hành trang thơ… trống vọng… giục lòng
Bao điều ước… dẫu chỉ ước mong
Vẫn khắc khoải về nơi trường cũ

Mùa phượng kêu, ve khoe hoa rủ
Đẹp lung linh trong mắt học trò
Yêu biết mấy, hè đêm trăng tỏ
Hương tóc ai, bờ vai buông rũ.

Thời gian ơi! Dẫu rằng tuy cũ
Sao nặng lòng đến vậy ngẩn ngơ
Tuổi thơ nhanh, trôi đến bất ngờ
Vẫn nhớ mãi Cô Thầy năm tháng

Hai mươi… ngày sáng nay chạng vạng
Mười một rồi, tháng nhớ ơn xưa
Vài đôi dòng, kính tặng thầy cô
Đóa hoa lòng - Hiến chương Nhà giáo.

----
SG – 20/11/2013



Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

HÀ NỘI... NGÀY HỌP LỚP




HÀ NỘI... NGÀY HỌP LỚP

Dẫu có biết thu tàn hối hả
Con tim đau, vội vã trở về
Hà Nội ơi, có gì khác lạ
Hương có còn hoa sữa… nhạt phai.

Hà Nội đây, quên nào hết nỗi nguôi ngoai
Những khát vọng… rêu vương tường mốc ngái
Bóng cửa ô tấp nập…
Vàng tia nắng dại
Giây mơ hoang …
Lãng đãng… thuở tình đầu
Nơi yên bình… trường cũ đã khắc sâu
In trong khóe mắt..,
Giọng câu…
Ai cười…
Có những điều tưởng chừng quá xa xôi
Đôi khi gần, thường buông rơi, tuột mất
Và nỗi đau dường như chẳng có thật
Vẫn vô tình, khấy động cõi hư vô
Nơi yên bình, mái ấm nếp trường xưa
Lũ bạn học bây giờ cũng khác
Đứa béo tốt, đứa gày già mộc mạc
Thằng bay cao, đứa thấp, ở lưng chừng
Tất cả đều là những nét chung
Ngày họp lớp, thấy mình… nơi xưa ấy…!
Có những điều giản đơn tưởng những vậy
Rong ruổi theo, đeo đẳng một kiếp người
Dù dòng đời cứ mãi vẫn cuốn trôi
Tự tiềm thức, ước quay ngày bé dại…!

----
SG - 16/11/2013



Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

NGÀY CUỐI THÁNG






NGÀY CUỐI THÁNG
                                             

Một dòng sông đã chợt trôi qua
Tờ lịch xé vội ngày cuối tháng
Còn loang dấu thời gian ảm đạm
Vạt nắng buồn, rớt mái hiên nhà

Tháng vội vã ra đi ngoảnh mặt
Trăng lưỡi liềm cũng vội hư hao
Cái se lạnh cuối thu gượng gạo
Ôm dòng đời, tuổi mãi mòn bào

Có những cái ra đi không lại
Có những chuyện đeo  mãi chẳng dừng
Một giây hiện, những phút mông lung
Theo lịch cuốn, rơi ngày tận tháng…!


---

23h30’ - 31/10/2013




Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

CÀPHÊ













CÀ PHÊ…

Hoa Cà rộ, chắt chiu hạt đắng
Phê nỗi buồn rớt khúc nhạc lòng
Đêm mông lung, sầu hình lẻ bóng
Cà Phê buồn... tí tách… giọt đêm…!

-----

SG - 31/10/2013




Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

VỤNG TRỘM





VỤNG... TRỘM
                       
Em không chao
Cũng chẳng liệng…
Nhân gian lại tùy tiện
Gọi em là… máy bay…!
Anh đâu có say xỉn
Sao bị cuốn chìm nghỉm
Trong sóng tình… đôi mắt…!

                                ----
                                SG - 30/10/2013





Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

TƯỞNG NHỚ BÁC ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP


                 



TƯỞNG NHỚ BÁC ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP

Ngọn đèn khêu, kiệt dầu chợt tắt cạn
Bác yên nằm, nhân loại tiễn ru nôi
Dẫu biết rằng Bác Giáp, Bác Giáp ơi!
Bác không thể cùng sống mãi với đời
Mà chao hẫng trái tim cả dân tộc!
Như xao xuyến phút giây hiện cơn lốc
Một Điện Biên lịch sử sáng đỏ nhòa
Khúc quân hành tiếp nối bản tình ca
Rồi miền Nam đến ngày toàn thắng
Bao con đường nguy nan cung chặng
Bác dắt dìu mỗi bước chúng ta đi
Đã bao lần khi Tổ Quốc lâm nguy
Trí thao lược, mưu tùy từng trận đánh
Thế giới này người như một bậc Thánh
Nhân hậu như những mảnh rất đời thường
Nếu Việt Nam không cuộc chiến tai ương
Bác sẽ là thầy ở trường dạy sử
Giản dị thôi, sao lòng ta ngấn ứ
Giọt lệ này xin chảy nhẹ vào tim
Tư tưởng người tỏa sáng theo cánh chim
Lớp cháu con ngàn đời đi theo mãi
Yêu đất nước, yêu nhân dân, đồng loại
Anh Cả, tướng già, Quân đội Việt Nam
Ngày hôm nay trên khắp mọi giang san
Ta chợt mất..! một người thân gần gũi…!

----
22h30’ – 05/10/2013


Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

GIƠ TAY...





GIƠ TAY...  

Giơ tay hứng vạt sao trời
Rơi trong thiên hạ tiếng hơi “vấn đề”
Giơ tay nhặt vội cơn mê
Dệt nhiều mộng mị ê chề đã qua
Giơ tay đón nhận lời “hoa”
Coi chừng cần thận, dao qua sau sườn
Giơ tay chấp nhận trải bươn
Là đời sương gió, con đường gian truân
Giơ tay đón ngọn bụi trần
Thành nhà hiền triết, bội phần bi ai
Giơ tay chạm ngực hình hài
Men nồng thiếu nữ quyện hoài… thành thơ…!
Dẫu cho... mắt chậm, chân mờ…! 


----
                        SG - 13h30’ – 04/10/2013